Lữ Uyển Thành ngạc nhiên trước câu nói của người phụ nữ, anh nhíu mày, hỏi:
- Hửm? Tại sao lại không đến nữa? Phòng tôi đã đặt trước rồi.
Kỳ Ân mím môi, ánh mắt như suy tính gì đó, nhỏ giọng trả lời:
- Bởi vì ở đây có người mà ngài ấy muốn gặp nhất.
Lữ Uyển Thành không nghe rõ câu nói của Kỳ Ân, anh nghiêng đầu,đáp:
- Hả? Cô nói gì?
Kỳ Ân xua tay, cô đảo mắt nghiêm túc:
- Đừng hỏi nhiều nữa, mau liên lạc đi.
Dứt lời, cô quay qua người tiếp tân, lên tiếng:
- Tôi có thể biết cô ấy đã đặt phòng nào trong khách sạn hay không?
Nữ tiếp tân lắc đầu, cẩn trọng trả lời:
- Xin lỗi, chuyện này là bảo mật, chúng tôi không được phép tiết lộ.
Kỳ Ân nhíu mày, hỏi tiếp:
- Tôi là người quen của cô ấy, cũng không thể biết sao?
Người nhân viên vẫn lắc đầu, kiên định đáp:
- Xin lỗi, điều này cũng không thể. Nếu cô quen vị khách này, xin hãy liên lạc với cô ấy trước, được sự cho phép, chúng tôi mới có thể tiết lộ thông tin.
Lữ Uyển Thành ngạc nhiên với những lời của Kỳ Ân, nhưng anh vẫn làm theo. Nhanh chóng lấy điện thoại ra, anh nhấn số 1, màn hình hiện lên một dãy số, anh liền gọi đi.
Thế nhưng, không biết vì lí do gì mà người bên kia không hề nghe máy, chuông vẫn đổ nhưng lại không có dấu hiệu trả lời.
Lữ Uyển Thành mím môi, anh bấm một dãy số khác, khi đầu dây có người trả lời, anh ngay lập tức lên tiếng:
- Hiện giờ boss
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498504/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.