Âu Dương Thiên Thiên đi ngang qua người Kiếm Tử, cô liếc mắt nhìn anh, lạnh lẽo nói:
- Đừng có đi theo tôi!
Nói rồi, liền nhấc chân bước ra ngoài. Kiếm Tử quay sang nhìn Âu Dương Chấn Đông, thấy ông ra hiệu, liền hiểu ý, cúi đầu rồi chạy đi.
Âu Dương Hạ Mạt dùng ánh mắt dè dặt nhìn ba của mình, sau vài giây, cô tự động lui người đi vào trong. Không ai thấy, khi cô ta xoay người, khóe môi hơi nhếch lên.
- -------...----------....------------------
Trở lại thời điểm Âu Dương Thiên Thiên vừa sang Mỹ, tối hôm đó.....
Như thường lệ, Âu Dương Chấn Đông ở trong thư phòng, một mình giải quyết công việc, lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, cùng tiếng nói trong trẻo truyền tới:
- Ba, con là Hạ Mạt.
Âu Dương Chấn Đông nghe thấy tiếng cô, liền nói:
- Vào đi.
Được sự cho phép, Âu Dương Hạ Mạt chậm rãi mở cửa, trên tay cô ta bưng một khay nhỏ đựng ly sữa ấm, nhìn Âu Dương Chấn Đông lên tiếng:
- Ba, làm việc nhiều như vậy chắc là mệt lắm. Mẹ bảo con mang lên cho ba một ly sữa nóng, ba uống rồi hẵng làm tiếp nhé.
Âu Dương Chấn Đông lạnh nhạt gật đầu, dặn cô cứ để nó ở trên bàn, rồi cho ra ngoài.
Âu Dương Hạ Mạt tỏ ra rất biết điều, cô ngoan ngoãn nghe theo lời ông. Vừa lui vừa đóng cửa phòng lại, cô nhếch khóe môi, đứng đấy tầm 10 phút, rồi lại mở cửa ra một lần nữa, nhìn vào bên trong.
Thấy Âu Dương Chấn Đông nằm gục trên bàn, Âu Dương Hạ Mạt cười nhẹ, lấy điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498498/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.