Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên đông cứng sau lời nói của Stefan, thân thể cô trong chốc lát như đứng hình, hoàn toàn ngây người. Dường như... đã bị nói trúng tim đen vậy.
Đúng thế, cô là người đã từng chết, vậy nên... đối với cô, cái cảm giác đó nó không hề nhẹ nhàng như những người già trước khi chết hay nghĩ, mà nó thật sự đáng sợ.... đáng ám ảnh.
Sự đau đớn, từng chút một... đã dày vò cả thể xác và tâm hồn cô, thậm chí bây giờ khi đã sống lại, nó vẫn không hề phai nhạt trong tâm trí của thân xác này, và điều đó là nỗi kinh hoàng không bao giờ cô muốn lặp lại một lần nào nữa.
Cô không muốn bản thân sẽ nhìn thấy mình bị chất độc của con rắn đó ngấm qua từng tế bào trong cơ thể, rồi lại đau đớn quằn quại trong cơn tuyệt vọng đến chết nữa. Nó thật sự đau đớn, đau không thể nào chịu được.
Thế nên, đúng như lời anh ta nói, trước cái chết, cô sẽ chạy trốn bằng hết tốc lực của mình, hết khả năng và bản lĩnh của mình, dù có bất cứ rào cản nào, cũng phải phá bỏ để vượt qua.... như vậy... cô mới có thể sống được.
Cô đã chết một lần rồi... cô không muốn chết thêm một lần nào nữa. Không bao giờ!
Điều bí mật này Âu Dương Thiên Thiên chưa từng nói với ai, thế nhưng, người đàn ông tên Stefan này lại có khả năng nhìn ra được. Cô có cảm giác, con mắt của anh ta rất đáng sợ, có thể nhìn thấu được mọi thứ.
Trước cái nhìn của anh ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498418/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.