Andrew nghe thấy lời Stefan nói, lườm Âu Dương Thiên Thiên một cái rồi đứng dậy, đưa chiếc khăn tay cho anh, sau đó quay người đi theo hướng của Âu Dương Vô Thần.
Stefan cầm lấy chiếc khăn, anh ngồi xuống, nhìn cô gái một chút, chậm rãi lên tiếng:
- Đưa tay đây cho tôi.
Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt nghi ngờ, đáp:
- Anh làm có nhẹ không? Tôi sợ đau lắm đấy!
Khóe miệng Stefan hơi nhếch lên, nói:
- Dù có nhẹ đến mức nào thì vẫn cảm nhận được nỗi đau thôi, cô còn không đưa tay ra tôi dùng sẽ dùng phương pháp mạnh hơn.
Âu Dương Thiên Thiên nghe đến đây, không cần suy nghĩ thêm nữa, trực tiếp xòe tay ra trước mặt Stefan, trả lời:
- Thôi khỏi, tôi tự đưa là được chứ gì. Làm nhẹ nhẹ thôi đó.
Stefan nhìn cô, nhếch môi cười, trước khi băng bó vết thương trên tay lại, anh lấy trong túi áo ra một ít lá thuốc, vốn là tối hôm qua tìm được, chà sát nó và lau sạch đi những đất cát trên tay Âu Dương Thiên Thiên.
Ở đây không có nước, vậy nên cách dùng lá thuốc này có thể loại bỏ được vi khuẩn, nó giống như thuốc sát trùng, sẽ tẩy đi được một lớp đất cát đáng kể.
Stefan vừa lau tay Âu Dương Thiên Thiên, vừa hỏi:
- Nếu sợ đau như vậy, sao còn tự làm mình bị thương? Đám dây gai kia là cô dùng tay kéo chúng ra phải không?
Âu Dương Thiên Thiên nghe anh nói, liếc mắt nhìn về phía bụi cây kia, chớp mắt vài cái rồi đáp:
- Lúc đó là vì sợ hãi thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498417/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.