Mũi của Âu Dương Thiên Thiên gần sát với mũi của Âu Dương Vô Thần, dường như, chỉ cần một sự va chạm nhẹ thôi, cả hai sẽ thật sự cọ xát vào nhau.
Và có lẽ cũng vì mũi quá gần, mà miệng của Âu Dương Thiên Thiên cũng chỉ cách miệng của người đàn ông tầm 2cm, hơi thở nhẹ nhàng và đều đặn của cô trực tiếp phả lên mặt Âu Dương Vô Thần, khiến anh bất động.
Âu Dương Thiên Thiên thì vẫn đang ngủ say, cô chỉ là quay đầu theo bản năng, chứ không hề cố ý để tới gần anh, thế nhưng... điều này lại chợt làm Âu Dương Vô Thần nhớ tới nụ hôn lúc nãy của hai người.
Anh hơi rũ mắt, nhìn đôi môi hồng đang mím hờ hững của Âu Dương Thiên Thiên, trong đầu bỗng nhiên nảy lên một suy nghĩ không chính đáng.
Cái cách mà cô chấp nhận đó, cái cách mà cô để yên đó... anh muốn được thử thêm một lần nữa.
Nghĩ là làm, Âu Dương Vô Thần từ từ tiến tới, muốn hôn lên đôi môi của cô gái đang ngủ say, nhưng ngay khi môi mình vừa chạm đến môi của Âu Dương Thiên Thiên, thân thể anh chợt khựng lại, trong đầu liền xẹt ngang qua câu nói vừa nãy.
"Ghê tởm"
Đúng, chính là từ đó. Âu Dương Thiên Thiên đã nói với anh từ đó, một từ ngữ mà anh không bao giờ nghĩ đến.
Âu Dương Vô Thần mím môi, anh nuốt một ngụm nước bọt, dần thu mặt về.
Mở kính cửa sổ bên cạnh ra, Âu Dương Vô Thần xoay mặt ra phía ngoài, chống cằm suy tư.
Anh đã suy nghĩ cả buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498375/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.