Âu Dương Thiên Thiên nói xong, cô cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay mình, nghĩ nghĩ liền lên tiếng:
- Tôi cho dì thời gian 3 ngày, sau ba ngày tôi sẽ kiểm tra tài khoản của mình, nếu như dì vẫn chưa chuyển tiền vào cho tôi, vậy thì cứ đợi thư của luật sư đi. Tôi chờ biểu hiện của dì đấy, dì Đường!
Dứt lời, cô xoay người, cầm theo túi xách đi ra khỏi cửa Đường gia, thế nhưng, khi cô vừa mới di chuyển được vài bước, thì chợt dừng lại.
Như nhớ ra thứ gì đó, Âu Dương Thiên Thiên quay đầu, liếc mắt về phía Đường Gia Ân, nói thêm:
- À, còn 1 chuyện nữa, dì hãy dành thời gian dạy dỗ lại con mình 1 chút đi. Nó rất ngỗ nghịch và thiếu lễ phép đấy. Thay vì làm những việc "vận động mạnh", thì dì nên giáo dục con mình cho tốt đi. Lần sau gặp lại, còn hỗn xược với người lớn 1 lần nữa, tôi sẽ không xử lí nhẹ nhàng như thế nữa đâu!
Nói xong, cô trực tiếp rời đi, không tốn thêm chút thời gian nào với hai mẹ con Đường gia nữa.
Ra tới cổng bên ngoài, cô giật mình khi phát hiện xe của Âu Dương Vô Thần không còn đậu ở đó nữa.
"...."
Ủa?
Ủa Ủa??
Gì kì vậy? Đi đâu rồi????
Không phải mới ở đây sao? Có việc gì đó với Đường gia mà? Sao đi rồi? Quê?
Âu Dương Thiên Thiên ngạc nhiên mở to mắt, cô thầm thán. Rồi cô lấy cái gì đi về đây????
- ------------.....-------------...-----------
10 phút sau....
Âu Dương Thiên Thiên đi bộ trên đường lớn, cô vừa đi vừa nhăn mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498186/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.