Giữa đêm điện thoại Phó Thiên Hàn reo lên làm anh chợt tỉnh giấc, anh khó chịu với tay lấy chiếc điện thoại trên đầu tủ cạnh giường. Trong cơn ngái ngủ anh bắt máy rồi hỏi:
- Ai?
Đầu dây bên kia giọng nói quen thuộc vang lên:
- Phó thiếu, là tôi! Lưu Dịch đây!
- Có chuyện gì mà cậu lại gọi giờ này?
Đầu dây bên kia hơi dè dặt đáp:
- Xin lỗi ngài, tôi cũng biết giờ này khuya rồi mà còn gọi làm phiền là không phải. Nhưng đây là chuyện khẩn cấp!
- Chuyện gì mà khẩn cấp?
- Lão gia xảy ra chuyện rồi ạ!
Nghe đến đây Phó Thiên Hàn lập tức tỉnh táo, anh mở mắt nhíu mày rồi như sợ bản thân nghe nhầm hỏi lại:
- Cậu nói gì cơ?
- Dạ thưa ngài, lão gia xảy ra chuyện rồi ạ!
- Ba tôi sao?
- Vâng!
- Ông ấy xảy ra chuyện gì?
- Nửa tiếng trước tôi vừa nhận được thông báo, người gọi đến là một người đi đường. Họ nói phát hiện xe hơi của lão gia bị tai nạn giữa đường, cũng may phát hiện kịp thời nên lão gia đã được cứu ra khỏi xe và đưa đến bệnh viện.
- Ông ấy đang ở đâu?
- Dạ bệnh viện thành phố! Tôi vừa đến đây khoảng 10 phút trước, bác sĩ vẫn đang cấp cứu cho ngài ấy trong phòng cấp cứu ạ.
- Tôi sẽ đến đó ngay!
- Vâng!
Dứt câu Phó Thiên Hàn ngồi bật dậy, vì động tác quá mạnh lại bất ngờ anh đã vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-la-nguoi-anh-yeu/3569881/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.