Sau khi ăn cơm xong Phó Thiên Hàn vẫn như thường ngày quay lên phòng làm việc. Tuy nhiên lần này anh không làm việc mà để tắm rửa, vì hầu hết tất cả quần áo của anh đều để ở thư phòng nên anh tắm luôn ở đấy cho tiện. Lãnh Vân Hy lụi cụi dưới nhà dọn dẹp, cô rửa xong bát đũa thì cũng lên lầu.
Mở cửa bước vào phòng Lãnh Vân Hy lập tức ngã lưng xuống chiếc giường êm ái, không hiểu sao dạo gần đây cô cứ luôn cảm thấy buồn ngủ kinh khủng. Dù là trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng có thể ngáp dài ngáp ngắn. Tuy nhiên Lãnh Vân Hy cũng không suy nghĩ nhiều, cô kéo chăn đắp ngang thân mình rồi vắt tay lên trán. Trán cô nàng có hơi nóng, cả cơ thể cũng hơi có cảm giác bức bối khó chịu chắc là bị sốt rồi. Nghĩ rồi Lãnh Vân Hy trở mình, cô nằm hướng mặt về cửa chính nghĩ bụng chắc ngủ một giấc sẽ khỏi.
Lúc này Phó Thiên Hàn cũng đã tắm xong, anh dùng khăn tắm trắng quấn quanh người lặng lẽ vào phòng mở tủ lấy quần áo. Thay xong quần áo anh liền trở về phòng. Vừa mở cửa đập vào mắt anh là hình ảnh cô gái nào đó đang ngủ, gương mặt cùng làn da trắng nõn khiến cô trông thật giống một thiên thần. Một thiên thần hạnh phúc! Chẳng hiểu sao lúc này Phó Thiên Hàn lại có suy nghĩ nếu có được một bé con như vậy thì thật tốt.
Kiếp trước vì sai lầm của bản thân mà đứa con của hai người đã bị mất, Lãnh Vân Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-la-nguoi-anh-yeu/3569868/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.