Phó Thiên Hàn chưa kịp rời khỏi ghế ngồi của mình thì cánh cửa đã lần nữa bật mở, anh nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt không chút dao động trầm giọng hỏi:
- Ba đến đây có việc gì?
Phó lão gia nhìn thấy thái độ của con mình thì tức khắc nổi giận, ông trước nay bao giờ cũng thế chưa từng một lần kiên nhẫn với đứa con trai lớn này. Tuy nhiên đối với đứa con thứ hai lại vô cùng bao dung độ lượng. Phó Thiên Hàn cũng đã sớm quen với trạng thái thất thường của ba mình thế nên chỉ mặc kệ. Phó lão gia vừa cau mày vừa nói:
- Mày ăn nói với ba mày thế à? Tao cho mày ăn học không phải để vô lễ! Mày đúng là nỗi ô nhục của đời tao, giống hệt mẹ mày vậy.
Nghe đến mẹ mình dường như tất cả phẫn nộ trong người Phó Thiên Hàn trỗi dậy. Anh luôn cư xử có chừng mực với ba mình nhưng hình như điều đó đã khiến ông lầm tưởng rằng anh không dám chống cự. Trong đời Phó Thiên Hàn luôn tự đặt ra cho mình những nguyên tắc, có những việc được làm và những việc tuyệt đối cũng không được làm. Những người quan trọng trong cuộc đời anh cũng thế! Ngoại trừ Lãnh Vân Hy thì mẹ anh chính là một ví dụ điển hình khác, bà đã mất lâu như vậy thế mà còn bị người chồng không ra gì lôi ra nói này nói nọ. Nghĩ rồi Phó Thiên Hàn tức giận trừng mắt với ba mình, giọng anh không còn trầm như ban đầu mà thay vào đó là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-la-nguoi-anh-yeu/3569866/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.