Phía trước căn nhà rộng lớn là một cánh cửa gỗ cũ kĩ, có vẻ nó đã được xây dựng rất rất lâu đời rồi. Bước qua cánh cửa quen thuộc là một khoảng sân lớn nhưng xơ xác. Phía xa xa là căn nhà tồi tàn sập xệ tưởng chừng như sắp đổ nát. Đây vốn là căn nhà trước kia của ông bà ngoại Phó Thiên Hàn. Nơi này khi anh còn nhỏ đã từng rất lộng lẫy, tuy nhiên do sau khi mẹ Phó Thiên Hàn mất, ông bà ngoại anh đi định cư nước ngoài nên căn nhà đã bị bỏ hoang, cũng từ đó trở nên hoang tàng, u ám.
Trước khi đi căn nhà đã được ông bà ngoại Phó Thiên Hàn làm giấy chuyển giao lại cho anh cùng một số tài sản khác. Nhưng do Phó Thiên Hàn đã có nhà sẵn, nơi này lại quá xa trung tâm thành phố nên anh cũng chẳng mấy khi đến. Sau này khi Phó Thiên Hàn trở thành giám đốc Phó thị, anh đã biến nơi này trở thành nơi giam giữ và làm một số việc bí mật trong bóng tối. Nhìn từ bên ngoài mọi người xung quanh đều nghĩ đây là nhà hoang, căn bản không ai để ý đến. Nhưng có mấy ai ngờ ẩn sâu bên trong lại là những bí mật không thể cho ai biết.
Cánh cửa nhà bật mở làm xộc lên mũi Phó Thiên Hàn một mùi hôi tanh ẩm thấp khó chịu. Anh khẽ nhíu mày trước mùi vị khó chịu ấy nhưng chỉ một lát lại nhanh chóng trở lại trạng thái ban đầu. Lưu Dịch đứng bên cạnh cũng phải thầm nể phục trong lòng vì khả năng chịu đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-la-nguoi-anh-yeu/3569852/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.