"Anh đợi em một chút ".
Đợi 2' trôi qua
"Alo anh ạ" Lục Nghi An lên tiếng.
"Cô bé khác à". Đủ 3 cô bé thêm bé con nhà anh nữa.
"Vâng! Ông ta đúng là Quý Kiến Thành sư đoàn trưởng quân khu 4 ạ".
"Ừm. Phiền các em quá! Giải quyết việc này xong, anh mời các em đi ăn nhé".
"Dạ anh".
Sau khi tắt máy, thì điện thoại cô lại reo lên cùng lúc với điện thoại anh. Anh khẽ nhíu mày. Cầm lấy điện xem thì của anh là anh cả cô gọi, của cô thì ba cô gọi.
"Sau...sau bây giờ ạ". Cô hỏi anh
"Tin anh không cô bé".
"Dạ tin ạ".
"Chúng ta công khai nhé". Anh muốn cho mọi người biết cô là của anh, đã là hoa có chủ.
"Được! Nhưng chuyện chúng ta ân ái rồi. Anh...anh tạm thời đừng nói cho ba mẹ em hay anh em biết không ạ". Cô không muốn anh bị đánh đâu!!!!
"Hả?? Em không muốn cho mọi người biết à".
"Không không...em sợ anh bị đánh ". Cô càng nói càng nhỏ.
"Ừm"??? Rất có thể. Nhưng anh không muốn cô thiệt thòi. "Chúng ta đính hôn đi em. Được không?"
"Dạ" cô nhìn anh. "Thật sao ạ".
"Ừm!! Công khai rồi em không sợ ai nói ra vào nữa". Anh ôm lấy cô vào lòng.
"Vâng ạ!!! Em yêu anh" cô hôn lên mặt anh 1 cái thật kiêu.
"Anh cũng yêu em". Anh cúi người xuống hôn đáp trả lại cô, chỉ đơn thuần là hôn mà thôi.
Anh nghe điện thoại của anh.
"Cậu...cậu tìm Giản Ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2500996/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.