Cố Hân bị anh hôn đến tinh thần choáng váng, mọi thứ chỉ còn lại hư không mà thôi.
Quần áo cũng sọc xệch cả lên, nơi đó của anh chỉa thẳng vào hoa tâm của Cố Hân. Khiến cho Cố Hân rên lên.
Áo lót của cô đã bị anh cởi ra từ khi nào, chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi với cúc áo đã bị mở tung.
Anh hôn dần xuống dưới, chơi đùa với ngực của Cố Hân.
“A…a… ưm…”. Cố Hân sung sướng, không nhịn được mà rên lên, tay cô ấy xoa xoa tóc của anh.
Anh cởi khoá quần của Cố Hân xuống, Cố Hân cũng rất hợp tác, nhỏm mông để anh dễ cởi. Sau này sẽ không mặc quần nữa.
Mình sẽ mặc váy! Mặc quần quá mất thời gian!
Mặc váy thì anh đã đâm vào rồi! Chứ đâu có cởi ra như vậy!!
Cố Hân hơi ngửa người ra, dựa vào bàn ăn, Lục Nghiên Trung theo đó mà đặt cô nằm xuống bàn, quần anh kéo ra rất nhanh, kéo luôn theo cả quần lót.
Động tác rất nhanh, Cố Hân cũng rất gấp gáp, mà cởi đồ của anh ra.
Khi c.ự v.ật được thoát khỏi quần lót của anh, nó bật ra, cao lớn thẳng tấp. Cố Hân nuốt nước bọt nhìn nó, không chút ngại ngùng vươn tay vuốt ve thứ to lớn đó.
“To quá, còn nóng nữa”. Cố Hân buộc miệng nói.
“A…”. Lục Nghiên Trung đâm vào tay của Cố Hân mấy cái. “Như vậy em có sướng không.”
“Ừm!”. Cố Hân gật đầu hơi nhoẻn miệng cười. Thích chứ sao không. Khi chưa nếm mùi vị tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496107/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.