Đến trưa nay thì gặp lại cậu bạn đó, cậu đó định trốn đi nhưng nghĩ lại nên thôi.
Nên đã cùng Cố Hân nói vài câu với nhau. Cũng biết được Cố Hân không phải là người hay nhiều chuyện, nên rất yên tâm.
Không ngờ bị Lục Nghiên Trung ghen tuông vớ vẩn. Cố Hân nói đúng, nếu cô ấy muốn quen ai thì sẽ không đến lượt anh quen đâu.
Mà cũng không sao. Anh sẽ ra sức khi ở trên giường, sẽ cho cô biết ai mới là người cho cô sung sướng khi ở trên giường.
Khi ra về, Cố Hân đi toilet cho nên Lục Nghiên Trung đứng đợi.
Lúc đi ra thì gặp Khanh Từ đang đứng nói chuyện với anh. Lại có người câu dẫn đàn ông của bà!
“Anh ơi~~”. Cố Hân gọi một cách đầy ngọt ngào.
“…”. Lục Nghiên Trung nghe tiếng gọi đó thì cả người nóng lên.
“…”. Khanh Từ thì mắng thầm đồ lẳng lơ.
“Anh nói chuyện với ai thế ạ~~. Em đứng đợi anh lâu ơi là lâu”.
“Ừm! Chúng ta đi thôi”. Ở lâu thêm chắc chắn anh sẽ nổ tung đến điên luôn.
Phải đi ngay! Đi ngay lập tức. Không đợi Cố Hân trả lời đã bị anh ôm đi thật nhanh. Chỉ thiếu điều là bế cô lên mà thôi.
“…”. Khanh Từ bị bỏ lại.
Đi ra đến bãi đỗ xe, Lục Nghiên Trung lại đè Cố Hân ở ghế lái mà hôn.
Anh còn nhấc người cô lên, kéo về phía ghế phụ làm cô ngồi lên đùi anh.
“Gọi lại anh một lần nữa đi”.
“Hả?”. Cố Hân nhìn anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496106/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.