Từ Khiêm vẫn không chịu thoả mãn cho Nghi An, nên chỉ biết dùng ngón tay mình để làm cho Nghi An thêm thoải mái thôi.
Một ngón, hai ngón nếu không đủ thì anh bỏ thêm một ngón nữa vào.
Nước xuân càng lúc càng nhiều, ướt đẫm cả tay của anh. Lúc này Từ Khiêm mới vuốt c.ự v.ật của mình rồi đâm vào.
“A…thoải mái…a…”. Thoải mái vô cùng, sướng đến mức rất nhanh Nghi An lại cao trào.
Anh không dám làm quá nhanh, sợ ảnh hưởng đến bụng của Nghi An, bây giờ đã to hơn một vòng rồi.
Từ Khiêm ra vào một cách từ tốn nhất, tuy thật sự không thoải mái như lúc làm nhanh, nhưng hiện tại họ không còn cách nào khác cả. Nên chỉ có thể như vậy mà thôi.
Nhưng mà lúc cần nhanh, anh sẽ nhanh.
“Đau thì nói anh nhé”. Từ Khiêm chống hai tay bên người Nghi An ra vào nhịp nhàng.
“A…em biết rồi…”. Nghi An lại mở rộng chân mình hơn nữa. “Nhanh một chút đi anh…”.
Từ Khiêm rút ra rồi lại đâm vào một cái, sau đó thì đâm liên tiếp thêm vài cái nữa. Nghi An thoải mái nhắm mắt tận hưởng cảm giác tuyệt vời này.
Sau đó thì anh đỡ Nghi An ngồi lên đùi mình, hai chân được giơ lên không trung.
Cái tư thế này giúp cho Nghi An đỡ mệt hơn rất nhiều, cũng giúp cho anh được đâm vào sâu hơn. Rất thoải mái.
Anh tận hưởng Nghi An rất hăng say. Ngay cả khuôn ngực căng tròn của Nghi An cũng được anh tóm lấy và ra sức ngậm nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496084/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.