Trải qua đêm mê loạn cùng với Cố Hân thì anh rất thoải thích.
Cố Hân thông báo cho mọi biết tin thì rất vui. Được biết có người giúp nên họ đã đi rồi, nên tạm thời hai tháng sau sẽ không về nhà.
Mặc dù Cố Hân không nói rõ là ai nhưng mọi người điều hiểu là người không nên nói.
“Để mẹ chuẩn bị quà cho người ta mới được, để khi hai đứa đó về thì đưa”. Lục phu nhân không nhịn được sự vui vẻ.
“Ừm! Mẹ nên chuẩn bị nhân sâm, hay ngọc trai hay linh chi gì đó mà trên hai ba ngàn năm đó thì may ra”. Nam Hàng ngồi ở nhà ăn bánh rồi xen vào.
Chứ mấy cái thứ tổ yến đó, anh ta có thiếu gì chứ. Thậm chí còn tốt hơn kìa. Trên đời này, cái gì mà anh ta không tìm được cho vợ mình chứ.
“…”. Lục phu nhân đang chuẩn bị huyết yến tốt nhất, nghe con trai thứ hai nói như vậy thì ngẩng người?
Nhân sâm? Ngọc trai? Linh chi? Hai ba ngàn năm?
“Người giúp anh cả con là ai vậy.” Ông Lục hỏi.
Nam Hàng nói vấn tắt chuyện của anh cả, cũng không nói rõ là Minh Hoàng Lễ giúp, chỉ là nói ra một thần y mà thôi.
Người này chỉ thích sử dụng những thứ đó để trị bệnh. Nên mẹ anh chuẩn bị Huyết Yến thì không có ích gì đâu.
Không phải nhà họ có một cây Linh Chi Nam Hà cả ngàn năm à? Lấy ra đưa cho họ xem như đền ơn đi chứ.
Ngay cả Thiên Sơn Tuyết Liên nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496074/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.