“Mẹ ghét em ấy đến vậy sao? Mẹ muốn hại chết em ấy đúng không? Mẹ còn muốn hại chết con của con nữa. Thậm chí mẹ vô cùng nhẫn tâm”.
“An An làm lỗi gì với mẹ, xuất thân không tốt hay sao? Vậy thì mẹ nhìn đi, Lạc Nhân con dâu hụt tốt của mẹ ra sao?”.
“Con nói cho mẹ biết, chuyện con đã quyết thì đừng mong con sẽ thay đổi đi ý định của mình”. Anh lướt qua bà rồi đi.
Ông Từ đứng đó từ khi nào, không khỏi thở dài.
Từ lúc con trai bỏ nhà đi, nơi này đã không còn gọi là nhà nữa rồi.
“Con… chẳng phải nó không sao đó sao. Hay con muốn mẹ và nó chết chung đúng không? Mẹ biết mà nó lại đi nói xấu mẹ đủ điều. Tại sao lại không cho nó chết luôn đi chứ.”
“Con khốn đó, nhìn là biết không phải loại gì hiền lành, cứ nghĩ nó hiền lắm. Thêm nữa, con mụ họ Lục đó thì sao, chẳng qua ả xuất thân tốt hơn mẹ thôi”.
“Mụ đó lấy quyền gì mà dám tát mẹ chứ. Hai cha con các người không bênh thì thôi, tại sao lại cứ trách mẹ. Mẹ làm như vậy cũng muốn tốt cho con mà thôi”.
“Từ Khiêm, con nghe mẹ đi, con ả tiện nhân nhỏ đó, không xứng với con”.
“Mẹ sẽ tìm cho con hàng tá đứa con gái khác, xinh hơn nó, đẹp hơn nó gấp hàng ngàn lần”.
“Mẹ nào con đó, con khốn đó bị con mụ già họ Lục kia nuôi dạy cũng không kém chút thủ đoạn liêm sỉ nào để mà đi quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496063/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.