Khi đến bệnh viện thì Trần Cảnh Hoài cũng vừa đến theo, xe chưa kịp dừng lại thì Từ Khiêm đã nhảy xuống.
“Chúng ta sẽ thoả thuận sao, Tuyết Liên tươi này tôi nhất định phải có”. Từ Khiêm bước đến bên cạnh của Minh Hoàng Lễ mà nói.
“Thỏa thuận?”. Minh Hoàng Lễ cười. “Thứ tôi muốn có anh lại không có? Cầm lấy đi”. Minh Hoàng Lễ ném cho Từ Khiêm một chiếc hộp rồi đi vào bệnh viện.
Từ Khiêm vội vàng chạy nhanh vào đó. Nhìn bộ đồ ngủ của Từ Khiêm mà Minh Hoàng Lễ bật cười, này cũng thảm hại thật.
Tuyết Thanh ngồi một hàng ghế đợi Thanh Nguyệt pha chế thuốc, Cố Hân cũng vừa mới đến cho nên thấy cô thì nói chuyện đôi câu.
“Tuyết Liên đây. Cứu vợ tôi đi”. Từ Khiêm nói với Thanh Nguyệt.
Thanh Nguyệt gật đầu. Lúc này Minh Hoàng Lễ cũng dẫn theo người đi vào. Ông bà Lục thấy vậy thì ngạc nhiên. Cái này…cũng hoành tráng quá rồi.
Tuyết Thanh không thèm nhìn anh một chút nào! Cô vẫn còn giận anh.
“Về nhà thôi em, Nghi An đó đã được cứu rồi, đợi xem còn mạng hay không đã”.
“Anh…”. Tuyết Thanh nghiêng đầu nhìn anh, xem xét trên người anh có bị thương không. Thấy anh không sao thì mới yên tâm nhiều.
“Anh không sao, đừng sợ, về nhà nhé”. Minh Hoàng Lễ ôm cô rời đi.
“Dạ”. Tuyết Thanh cùng với anh ra về.
- ----------------
Có Tuyết Liên tình hình của Nghi An ổn định hơn rất nhiều. Khi trời hừng sáng thì đã ổn.
Thanh Nguyệt có nói sẽ nhanh tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496062/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.