“Em…”. Ả hoảng sợ vô cùng. Khi đó Phạm Gia đã có nói, nếu như bên hắn thắng thì sẽ cưới ả làm vợ.
Nên nhất thời…
“Mày có biết suýt chút nữa là mày hại cả nhà rồi không?”.
“Em…hắn ….”. Vì lúc đó, nghe vào những lời đường mật của tên đó, nên ả… mới lấy.
“Đồ ngu”. Ba ả tát cho một bạt tai, đến cả mẹ cũng không ngăn lại.
“Ba. Nếu như không phải Khanh Từ thông minh, thì coi như chúng ta là người ăn cắp rồi”. Hắn vẫn không quên được.
Nếu như nhận định là người ăn cắp bí mật kinh doanh thì ai mà muốn dính với họ nữa chứ.
Phá sản chỉ là nay mai. Họ không tính là thượng lưu, nhưng cũng là một gia đình giàu có, chỉ là gần đây nhất thời xảy ra chuyện nên mới dần lụm bại.
Ba của hắn cũng gật đầu. Rất đúng, lần này do Khanh Từ thông minh, họ mới giải oan được. Nếu không thì nỗi oan này, công sức này khó mà nói hết được.
Khanh Từ đi cả ngày, nên đã rất mệt mỏi, thêm việc đang mang thai nên cô ta liền xin phép lên phòng nghĩ ngơi thì bất ngờ bị Nguyễn An Ninh vịn lại.
Đẩy ngã cô ta.
Á.
“Khanh Từ”. Hắn liền lao đến, dùng thân mình cho cô đè lên.
Bộp
A.
“Khanh Từ”.
“An Lưu”.
“Em có sao không”. Hắn vội vàng đỡ cô dậy.
Khanh Từ lắc đầu nhưng vì quá mệt mỏi nên đã ngất đi, mẹ hắn liền gọi bác sĩ đến.
Tiện nhân! Nguyễn An Ninh mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2495996/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.