Trốn thoát được lần này cậu ngồi vào bàn học mà thở dài thườn thượt,ánh mắt u sầu không che giấu được cảm xúc cậu hiện tại. Suốt thời gian qua họ đã quan tâm cậu nhiều hơn khiến cậu vô thức ỷ lại mà quên mất mục tiêu của mình sau này. Cũng phải thôi được người ta quan tâm đến thì hạnh phúc đến nhường nào, kiếp trước bị xua đuổi bởi chính những người thương yêu mà giờ cũng chính họ đang yêu thương cậu hết mực.
- Hầy, mơ tưởng hão huyền. Thôi đi làm đề,sắp thi rồi. Mình không thể phí thời gian vào những truyện buồn nữa, cứ để nó trôi qua tự nhiên thôi.
- 3 năm nữa thôi rồi mọi thứ sẽ chẳng phải của mình nữa. Cậu ngồi đó cười buồn
Không biết thời gian đã qua bao lâu, bầu trời ngoài cửa đã chuyển sang sẩm tối. Bụng cậu lúc này tự dưng nhói lên và có chút đau,cậu từ sáng đến giờ chưa ăn được thứ gì vào bụng,cũng chỉ có chút cháo từ sáng mà mẹ cậu đã nấu.
- Bụng có chút đau,chắc lát phải đi mua chút thuốc mới được. Nhìn sơ qua như này thì có vẻ là lại đau dạ dày rồi,triệu chứng y như kiếp trước. Xuống dưới nhà trước vậy
- Sao yên lặng quá vậy,không có ai ở nhà hay sao ta??
Cậu ngó nghiêng một lúc thì thấy bác quản gia mới từ ngoài cửa bước vào.
- Bác ơi,ba mẹ cháu với hai anh đi đâu hết rồi ạ?
- Dạ cậu chủ, ông chủ có hẹn đi chơi với bạn,còn phu nhân và thiếu gia bận đi bàn chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dua-con-rieng-nhu-toi-chi-muon-lam-ca-man/3600574/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.