Sáng ngày hôm sau,ánh nắng nhẹ chiếu qua cửa sổ phòng bệnh,bóng người nhỏ thiu thiu ngủ say trên giường. Khuôn mặt nhỏ dễ thương trốn trong chăn chỉ lộ ra mỗi tóc,cậu cuộn tròn trong chăn ngủ say. Lúc này ngoài cửa có tiếng người nói chuyện và đẩy cửa đi vào,nhìn bóng người nhỏ trên giường mà chỉ có thể đứng cười.
- Em con sao lại dễ thương vậy mẹ nhỉ?
- Con ta mà,không dễ thương sao được.
- Vũ,dậy thôi nào. Anh với mẹ tới đón em về này.
- Ưm… cho em 5p nữa, chỉ 5p nữa nhaaaaa. Cậu ngái ngủ nói nhỏ.
- Phì,con trai không tính dậy về nhà hả con.
- Mẹ…. Mẹ đến rồi,cho con ngủ 1 chút xíu nữa thôi nha,con không dậy nổi. Cậu thò ngón tay nhỏ ra khỏi chăn rồi lại thụt vào ngủ tiếp
Cả hai người họ nhìn nhau rồi nhìn bé con trên giường mà ba phần bất lực bảy phần nuông chiều. Hai người họ lại ra ghế ngồi nói chuyện để cậu ngủ thêm lúc nữa. Nhìn cậu như vậy họ không lỡ đánh thức,họ cưng cậu vậy mà. Không biết qua thời gian bao lâu cậu cuối cùng cũng lò dò ngồi dậy,tóc xù như cọng mì,mắt vẫn nhắm tịt,miệng nhỏ ngáp lên ngáp xuống.
- *tách*
- Hử,tiếng gì vậy?
- Dậy rồi hả con trai,đi vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng nè con
- Hả/ đơ/,ơ mẹ cả anh nữa. Hai người ở đây từ bao giờ vậy???
- Chắc khoảng 7h đó con yêu.
- Vậy giờ mấy giờ rồi ạ?
- Ừm,8r rồi em trai.
- A!!! Con dậy muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dua-con-rieng-nhu-toi-chi-muon-lam-ca-man/3600573/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.