- Anh về rồi đây.
Anh đẩy cửa đi vào nhưng cậu có vẻ không để ý nên không nhận ra.Ánh mắt đượm buồn hướng ánh nhìn qua cánh cửa sổ nhỏ.Trông cậu hiện tại thật cô đơn và lẻ loi.
- Vũ.
- A,dạ.Anh gọi gì em?
- Lại đây ăn đi.Em đứng đó suy nghĩ gì vậy?
- Không có gì đâu anh,em đang ngắm cảnh thôi.Đẹp lắm
- "Nhưng sao em lại làm vẻ mặt đó"
Nhìn cậu như vậy anh lại nhớ đến giấc mơ hôm qua,nó khiến anh cảm thấy sợ hãi.Không hiểu vì lí do gì mà hiện tại anh sợ cậu sẽ biến mất khỏi tầm mắt mình.Cho đến hiện tại anh cũng phải giật mình tự hỏi lại bản thân tại sao lại quan tâm, để ý đến cậu nhiều như vậy.Chẳng phải đó giờ anh đều chỉ làm ngơ hay sao.Anh biết Sâm từ nhỏ rất ghét Vũ và cực kì hận cậu.Những trò chọc cậu của Sâm anh biết nhưng đều làm ngơ để Sâm tùy ý làm gì cậu cũng đều được hết
Nhưng cớ sao giờ anh lại thấy tức giận khi cậu bị Sâm làm ngã,chảy máu đến mức nhập viện.Phải chăng anh đã thay đổi cách nhìn khác về cậu hay chính cậu đã làm lay động suy nghĩ trong lòng anh.
- Anh ơi.Anh không ăn đi ạ? Sao ngồi ngẩn người ra đó vậy.
- Anh không khỏe chỗ nào hay sao?
- Anh không sao.Em ăn đi anh không đói
- Vậy là không được đâu,không ăn sẽ hại dạ dày lắm.
Nói ra câu này cậu không tự chủ mà thấy chính mình đúng là kẻ hai mặt.Kiếp trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dua-con-rieng-nhu-toi-chi-muon-lam-ca-man/3600565/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.