Cậu cuộn mình trong những lớp chăn dày.Cả cơ thể nóng bừng nhưng cậu lại thấy lạnh toát dù đã đắp chăn.Người không tự chủ được mà run lên.Cậu bắt đầu nói sảng
- Mình mệt quá,ngủ chút chắc sẽ đỡ thôi ha?Không được làm phiền mọi người.Mình không xứng,nó vốn dành cho con ruột của họ. Không phải của mình./nước mắt rơi/
- Triết triết,em nhớ anh.Em muốn được anh ôm an ủi.Em đau quá.
Cậu cứ vậy mà ngất đi,cơ thể lại càng ngày nóng hơn.Bỗng ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa và tiếng hối thúc mở cửa:
- Vũ,mở cửa cho anh.Anh có chuyện muốn nói với em,anh vào được không?
- Vũ?? Sao em không trả lời anh,có chuyện gì không thể gặp anh hay sao? Nếu em không tiện thì chiều anh sẽ quay lại sau.
Nói rồi anh quay trở về phòng của mình.Cảm xúc anh nhộn nhạo,anh cảm giác mình sẽ bỏ lỡ gì đó nhưng lại đè nén rồi gạt nó đi.Nhưng khi vừa đặt lưng lên giường nằm anh lại cảm thấy có gì đó không đúng.
- Rõ ràng là nay rất nóng sao em ấy lại mặc áo dài che đi cánh tay.Cả bữa cơm em ấy cũng chỉ ăn một hai miếng,sắc mặt cũng không được tốt cho lắm.Mặt có chút xanh xao.Không lẽ có chuyện gì rồi
Bật dậy đi nhanh đến cửa phòng cậu.
- Vũ,mở cửa cho anh nhanh lên.Em có bị sao không trả lời anh nhanh/cuống lên đập cửa rầm rầm/
- Anh cả anh làm gì vậy,tự nhiên đập cửa phòng nó làm gì gì,ồn ào chết đi được.
- Anh thấy Vũ tầm trưa không ổn lắm nên muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dua-con-rieng-nhu-toi-chi-muon-lam-ca-man/3600561/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.