Cậu miên man suy nghĩ mà không biết rằng tay cậu đã nắm chặt vết thương.Nó đã bắt đầu rỉ máu và thấm ra ngoài băng gạc.
- A,đau.Chảy máu rồi,chắc vết thương lại rách rồi.Giờ làm thế nào giờ,mình không muốn gọi người khác.Thôi xuống tự lấy rồi băng lại vậy
Cậu bước xuống cầu thang mà cứ đi rón rén sợ người khác thấy.Cũng thật may cho cậu ba mẹ cậu và các anh trai đã lên công ty,chỉ còn mấy người hầu và quản gia đang ở ngoài vườn.
- May mà không có ai,không họ lại hét ầm lên thì mệt/thở dài/
Sau khi băng lại cậu vứt băng vào thùng rác rồi đi thay đồ.Khi nãy cậu lục tìm hộp thuốc thì máu đã nhuộm đỏ cánh tay áo nên giờ cậu phải giặt nó đi.Xong chuyện thì cũng là lúc đến giữa trưa ăn cơm
- Con xuống rồi sao,vào ngồi ăn cơm nè con.
- Dạ mẹ/cười/
- Con trai sao con lại mặc áo dài tay vậy? Nay nóng mà.
Thấy mẹ nói vậy Tử Sâm cũng ngẩng lên xem thì thấy cậu mặc áo mà cứ như đã sang đông."Nó không nóng à?"
- "Mà tại sao nó lại không nói thật mình đẩy nó rách tay chảy máu.Chẳng phải mấy lần trước đều khóc lóc ăn vạ à.Đổi tính rồi"
- A,dạ? Không nóng đâu mẹ,áo này như áo gió thôi.Thoải mái lắm.
Tuy nói vậy nhưng sau lưng cậu đã ướt đẫm mồ hôi.Người cậu đang nóng bừng cả lên.Có vẻ như là bị sốt rồi.Vết thương không được xử lí đúng cách nên nó đã bị nhiễm trùng khiến cậu phát sốt.Nhưng có vẻ cậu vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dua-con-rieng-nhu-toi-chi-muon-lam-ca-man/3600560/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.