Ta trừng mắt nhìn Triệu Diễn.
Chàng tưởng ta có chỗ nào không thoải mái, vội vàng hỏi: "Sao vậy?"
Ta cầm tay chàng đặt lên bụng, nhất thời quên cả xưng hô: "Nó... Nó đang đạp ta, chàng mau thử xem!"
Trong mắt Triệu Diễn tràn đầy kinh ngạc, chàng cẩn thận từng li từng tí, không dám động đậy.
"Ta cảm nhận được!"
Chàng như đứa trẻ được quà, vẻ mặt tràn đầy vui mừng, cúi người áp tai vào bụng ta.
"Mộc Ngư, ta là cha con!"
Chàng lại nhẹ nhàng sờ vào bụng ta một cái.
Trong nháy mắt, tim ta mềm nhũn.
Ta muốn khóc.
Nhưng rất nhanh, ta đã lấy lại bình tĩnh.
Đứa bé này không thể giữ, càng để lâu càng đau khổ.
Ta bước nhanh hơn.
Ngày hôm sau, ta khóc lóc tỉnh dậy.
Triệu Diễn nắm tay ta, vẻ mặt đầy lo lắng.
"A Ngư, sao vậy?"
Ta khóc lóc nhào vào lòng chàng.
"Triệu lang, thiếp mơ thấy..."
"Thiếp mơ thấy Hoàng hậu nương nương cướp mất Mộc Ngư nhỏ của thiếp."
Sắc mặt chàng cứng đờ, cả người trở nên mất tự nhiên.
"Chỉ là mơ thôi."
Ta lắc đầu, khóc to hơn:
"Nhưng giấc mơ đó chân thực quá, hu hu hu, thiếp sợ quá."
"Thiếp không muốn ở đây, thiếp muốn rời khỏi hoàng cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doi-nay-ta-khong-nghe-ai-ca/3741659/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.