Trên đường một thân ảnh nhỏ bé màu hồng đang nắm chặt tay người đằng sau mà không ngừng chạy, còn người phía sau, điềm tỉnh nhìn bóng hình đangnắm tay mình...thoáng kích động vui sướng. Chỉ hận không không thể khiến khoản khắc này dừng lại.
Chạy được một đoạn, Tôn Ngọc Nhi dừng lại, toàn thân đã đổ đầy mồ hôi,thở gấp liên tục. Lâu quá không vận động, chỉ chạy thôi thì đã mệt muốnchết! Lại nhớ tới ngoài bản thân ra còn có vị "Nữ tử" đang ở sau lưng,bèn quay sang, thấy vị tỷ tỷ xinh đẹp không có bị sao thì mới an tâm.
"Tỷ tỷ, lúc nãy chạy, tỷ có làm sao không?" Tôn Ngọc Nhi vẫn chưa hoàntoàn yên tâm mà hỏi lại. Chạy xa như vậy, nàng thật lo tỷ tỷ này khôngchịu nổi.
"Không sao!" "Nữ tử" lắc đầu, thấy trên trán Tôn Ngọc Nhi đầy mồ hồi, ánh mắt đau lòng lo lắng.
Tôn Ngọc Nhi kinh ngạc nhìn tỷ tỷ xinh đẹp đang dùng tay áo lau trán cho nàng. Động tác hết sức nhẹ nhàng cẩn thận, giống như đang lau một vậtnào đó rất trân quý. khoản cách hai người cũng vì vậy mà càng gần nhauhơn.
Híp hai mắt lại đầy vẻ hưởng thụ, nàng còn ngửi được trên ống tay áo cómùi gỗ tùng hương, rất là dể chịu, cảm giác rất ấm áp...Không nghĩ tớitrên người tỷ tỷ xinh đẹp lại có mùi hương thơm như vậy, giống nhưlà...Không đúng? Tôn Ngọc Nhi mở hai mắt ra, ý nghi ngờ xẹt qua trongmắt. Kì lạ? Sao tim nàng lại cả thấy đau? Giống như đã từng ngửi qua mùi hương này...
Tôn Ngọc Nhi cau chặt mày, lén nhìn "Nữ tữ" vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-kieu-the/753860/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.