Quân Diễm Cửu nhìn nàng, đôi mắt đen tuyền sắc bén như có ma lực hút nàng vào trong.
" Cho nên công chúa hiện tại coi ta là cái gì? "
Lục Khanh cười khẩy: " Ngài xem bản công chúa là cái gì thì bản công chúa cũng xem ngài như vậy. "
Nói xong nàng đứng dậy.
Ngày hôm sau.
Hai tiếng thét chói tai xuyên thủng nóc Kiêu Dương Điện, đánh thức cả đôi bồ câu đang ngủ.
say cơn choáng váng do say rượu lưu lại, Tô Diệc Thừa nhìn sang người bên cạnh, vén chăn liếc nhìn, trên mặt tức khắc tràn đầy khuất nhục.
" Tại sao lại là ngươi? "
Khương Thù nheo mắt, con ngươi sắc bén mang theo vài phần hung ác nhìn chằm chằm hắn: " Vậy ngươi nghĩ là ai? "
" Tối hôm qua rõ ràng ta cùng công... " Hắn không dám nói ra, nhưng nhìn vào đôi mắt Khương Thù tràn ngập lạnh lẽo, hắn chỉ cảm thấy đầu óc ong ong.
" Ọe "
Hắn cảm giác được một cổ ghê tởm xông thẳng lên đỉnh đầu, muốn xông ra ngoài nôn lại phát hiện cửa bên ngoài đẩy thế nào cũng không ra.
Là có người cố ý khóa cửa?
" Đáng chết! "
Tô Diệc Thừa ôm y phục, dùng sức đập cửa, cơ hồ muốn đêm ván cửa đập vỡ.
" Mở cửa, mau mở cửa ra! "
Một trận cười từ trên giường truyền đến.
" Ngươi muốn đem cả cái Kiêu Dương Điện này gọi tới sao? "
Khương Thù vẫn ngồi trên giường, dung chăn mỏng che chắn vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613550/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.