Lục Khanh đẩy cửa đi vào.
Thanh niên kia vẫn mở rộng cổ áo, trên trán còn có thêm khăn ướt hạ nhiệt.
Thái y mới nãy có tới xem qua, kê thuốc hạ sốt nhưng chưa kịp đợi nước sôi thì người chỉ còn lại hơi thở yếu ớt.
Lục Khanh duỗi tay nhấn lên cổ rồi lại đưa lên mũi thăm dò, nhanh chóng nói: "Là sốt cao dẫn đến ngừng thở. Hắn vừa rồi có phải vẫn luôn lên cơn co giật?" Nàng hỏi một cung nhân đứng bên cạnh.
Nàng ta đã sợ tới mức run bần bật: "Đúng vậy."
Lục Khanh bắt đầu lấy ra túi kim châm mang theo bên mình, nhanh chóng châm vào vài huyệt vị sau đó nói với cung nữ bên cạnh.
"Chuẩn bị một cái thùng gỗ, cởi hết quần áo, dìu hắn vào trong thùng."
Sau đó phân phó thêm vài người: "Đi Kiêu Dương Điện chuyển toàn bộ đá lạnh trong điện đến đây."
"Vâng."
Mấy cung nhân nhận lệnh gấp rút đi làm. Tô Võ đứng phía sau thâm trầm nhìn Lục Khanh.
"Công chúa biết y thuật?"
"Biết." Lục Khanh nói thẳng.
Lúc này lại có một cung nhân vội vàng chạy tới: "Thái y đến."
"Để bọn họ về đi, người tắt thở rồi, bọn họ cứu không nổi."
"Công chúa!"
Tô Võ bước lên phía trước có ý khuyên ngăn, Lục Khanh mở miệng chặt đứt.
"Tô đại nhân yên tâm, bản công chúa biết người này quan trọng nhường nào. Nếu không cứu được, bản công chúa đem đầu đi gặp phụ hoàng."
Dù sao cũng sống ở trong hoàng cung này mười mấy năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613499/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.