Nghe Quân Diễm Cửu liệt kê một loạt món ngon, Lục Khanh không nhịn được nuốt nước bọt. 
"Đúng, đây quả thực là những món Quả Nhạc thích ăn. Đặc biệt là trà vải thiều. Cửu Cửu, không hổ là ngài, có thể dễ dàng nhìn thấu mọi việc!" 
Đôi mắt của nàng sáng rực: "Cho nên ngài cho rằng Tô Diệc Thừa đang âm thầm giúp đỡ Quả Nhạc." 
Quân Diễm Cửu "ừ" một tiếng "Hắn chắc chắn không tránh khỏi liên quan." 
"Chỉ là." Lục Khanh như đang suy nghĩ điều gì. "Thời điểm Quả Nhạc bị lưu đày, Tô Diệc Thừa đang hạ nam cứu tế." 
Quân Diễm Cửu nhàn nhạt giải thích: "Không phải hắn không ở kinh thành là liền mất hết năng lực trợ giúp nàng ta." 
Những lời này đã làm thức tỉnh Lục Khanh. 
Đúng vậy! Bằng năng lực của Tô Diệc Thừa hoàn toàn có thể âm thầm giúp đỡ Quả Nhạc. Kiếp trước bọn họ làm chó phản chủ, sau đó Tô Diệc Thừa còn cưới nàng ta. Vì vậy người có khả năng giúp Quả Nhạc nhất chính là Tô Diệc Thừa. 
Nhớ lại ký ức kiếp trước, Lục Khanh không khỏi cười lạnh. 
Quân Diễm Cửu cầm đũa gắp cho Lục Khanh một miếng sườn xào chua ngọt 
"Công chúa ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi." 
Lục Khanh bất ngờ chớp mắt. 
Cửu Cửu có tiến bộ, biết gắp đồ ăn cho nàng rồi! 
Nàng cũng gắp lại cho hắn một đống đồ ăn với một cái đùi gà, cười hì hì nói: "Cửu Cửu cũng ăn nhiều vào." 
Quân Diễm Cửu nhìn ngọn núi nhỏ trong bát cùng cái đùi gà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613494/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.