<!-- --> Tiêu Thu Phong nhìn gió đêm, thân ảnh duyên dáng yêu kiều, nhẹ nhàng cười nói: "Nếu em muốn, anh có thể cho em tự do"
Trác Ngưng Tuyết ngẩn ngơ, quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn, nói: "Cho tôi tự do, hừ, anh tự lo chuyện của anh trước đi, chuyện của tôi, không cần anh quan tâm"
Nói xong, Trác Ngưng Tuyết đã muốn quay người chuẩn bị đi, nhưng đột nhiên quay đầu lại, hướng về chổ Lâm Thu Nhã, nói: "Chị Thu Nhã, kẻ xấu này chiếm tiện nghi của chị, hẳn là phải cho chị một lời hứa, thừa dịp bây giờ, chị cũng nên tranh thủ đi"
Lúc này, nàng đã không lưu lại, thật sự rời đi, trả lại không gian yên tĩnh cho ba người.
Tiêu Thu Phong, Ruth, còn có Lâm Thu Nhã. Nguồn: truyentop.net
Ruth cười, nắm chặt tay hắn nói: "Ông xã, có muốn em rời đi không, để anh và chị Thu Nhã từ từ tâm sự?"
Tiêu Thu Phong trừng mắt nhìn nàng, sau đó ôm lấy thân nàng, quay đầu lại hỏi Lâm Thu Nhã: "Thu Nhã, anh chiếm tiện nghi của em khi nào? Sao anh không nhớ gì hết?"
Lâm Thu Nhã nào dám nói, cái chuyện như vậy, xấu hổ quá nên đành giấu trong lòng, mọi người mà biết, nhất định sẽ cười chết.
Nhưng Ruth đã dùng sức rất nhiều, xoay tay vào phần thịt bên hông của Tiêu Thu Phong, tức giận nói: "Ông xã, anh thật có bổn sự, ngay cả trong thời điểm mê man, cũng biết lôi kéo một đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy, em thấy kỳ quá, Lang Nha vẫn luôn ngưỡng mộ anh như vậy, sao anh lại không kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410181/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.