<!-- --> Người chết thì đã chết rồi, sẽ được nhận một phần tài sản an ủi, chuyện này, ở Trung Đông cũng không phải là chuyện làm người ta khó chấp nhận, những người còn sống, đương nhiên là phải tiếp tục bước tới, chẳng qua, khi Tiêu Thu Phong chi xuất, cũng được bác ủng hộ, tiền tài đối với Long Đằng mà nói, cũng không phải chuyện gì ghê gớm, nhưng có thể làm cho lực lượng của Ma Quỷ phát triển.
"Nhược Minh"Tiêu Thu Phong nhìn thấy Triệu Nhược Minh trong đám người đó, tiểu tử này bình thường rất nóng tính, vậy mà hôm nay lại có vẻ lén lút bất thường.
Tiêu Thu Phong vừa mở miệng, mọi người trước mặt tự động tách ra, Triệu Nhược Minh thấy không còn chổ trốn, miếng băng gạc trên cánh tay, đã lộ ra trước mắt mọi người, tiểu tử này đã bị thương.
Có chút xấu hổ bước ra, Triệu Nhược Minh nói: "Lão đại, xin lỗi, tao bị người ta đả thương, thật sự rất vô dụng"Mọi người trong trận chiến ấy, anh dũng vô cùng, chiến ý hữu tình, lại cảm thấy được luyện hóa, đâu là địch, đâu là bạn, chỉ một cái liếc mắt là rõ ràng, nhưng hắn lại bị thương, cũng đồng dạng của biểu hiện vô năng.
Tiêu Thu Phong có thể cảm nhận được tâm tình của hắn, cười cổ vũ nói: "Không chịu mưa gió, làm sao thành đại thụ, Nhược Minh, biểu hiện của mày, đã rấ dũng cảm, cũng có thể coi là đàn ông đích thật. Yên tâm, về sau sẽ không ai xem mày là con nít nữa, đại chiến lần này, mọi người vì Ma Quỷ lập công lớn, ai ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410180/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.