<!-- --> Tiêu Thu Phong từ ghế sa lông ngồi dậy, ngay cả một cái liếc cũng không thèm nhìn tên Ngô tổng, chỉ thản nhiên nói một câu: "Tiểu Duyệt, không cùng với bọn chó nói nhiều lời, mọi chuyện, anh sẽ giải quyết, đuổi chúng đi". Tên Ngô tổng mặt mày tái mét, hắn đã cho nàng cơ hội, nhưng người con gái này không biết quý trọng, thì thôi tất cả mọi chuyện giao cho Phó gia xử lý. Chuyện đã thành như vậy, Thiên Nhan Duyệt cũng đã hoàn toàn thất vọng, biết kiếp sống làm ca sĩ của mình đã chấm dứt, nàng thật sự không còn cố kỵ gì. "Xin lỗi, Ngô tổng, tôi quyết định rời khỏi Thiên Ngu". Đây là quyết định của Thiên Nhan Duyệt, gương mặt già nua của Ngô tổng chợt cười rộ lên, đột nhiên gật đầu, nhìn Thiên Nhan Duyệt, lạnh lùng nói: "Được, tốt lắm, cơ hội đã hết, Thiên tiểu thư tự mình lo thân đi". Nói xong, tên Ngô tổng đứng dậy, phân phó: "Thiên tiểu thư đã quyết định, các người cũng nên làm phận sự của mình đi!" Mấy tên trợ lên phía sau gật đầu, trong đó, có vài người không phải nhân viên của Thiên Ngu, mà là người của Phó gia. "Thiên tiểu thư, chúng tôi thuộc bộ phận tài vụ của công ty, bây giờ xin báo với cô, tính rõ với cô tổn thất của Thiên Ngu, tổng cộng là sáu triệu tám ngàn vạn, nếu không có vấn đề gì, mời cô xác nhận". Ngay cả mấy cái này lặt vặt cũng lôi ra tính chung, có thể xem mấy tên này không tầm thường. Tiêu Thu Phong đã đi đến, tiếp nhận cái hóa đơn kia, không cần xem, xé cái roẹt, quát: "Bọn mày có thể cút!" Ngô tổng khinh thường cười, nói: "Tiêu thiếu gia, người tựa hồ quên, đây là HongKong, Phó gia nghe nói Phó thiếu gia bị thương nặng ở hai mắt, rất là tức giận, mặc dù không có báo cảnh sát, nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở một câu, thức thời mới là tốt nhất". Phó gia tại HongKong cũng là một danh môn, cho nên cũng không làm to chuyện này lên, bởi vì dù sao Phó gia cũng là một thương nhân, cho nên cũng không muốn phát sinh ra những việc ngoài ý muốn, có thể ảnh hưởng đên danh tiếng, bất quá có người dám khi dễ cháu của hắn, Phó gia sao có thể dễ dàng tha thứ. Có Phó gia chống lưng, Ngô tổng có thể ngay cả Lâm Thu Nhã cũng không nể mặt, bởi vì đây là HongKong, cho dù Lâm gia là cường long, cũng không thể đấu lại địa đầu xà. Thời điểm Tiêu Thu Phong đuổi mấy tên rác rưởi này đi, thì cánh cửa lại mở ra, có ba người đi vào, rất là nhã nhặn, trong đó có một người mang mắt kính nở một nụ cười bình thản. Nguồn truyện: Truyện FULL Nhưng Ngô tổng liếc mắt nhìn hắn, Thiên Nhan Duyệt nhìn hắn cũng kinh ngạc, bởi vì ai cũng biết hắn, nói một cách đơn giản, tại thế giới giải trí, người này là siêu cấp đại nhân vật. Hắn chính là… Viên Quốc Bình. Hắn không ngó tới Ngô tổng, khi bước vào, hắn tập trung ánh mắt lên người Thiên Nhan Duyệt. "Thật xin lỗi đã làm phiền Thiên tiểu thư, mạo muội quấy rầy cô, tôi là Viên Quốc Bình, là giám đốc điều hành của công ti giải trí Anh Hoàng, nghe nói hợp đồng của cô và Thiên Ngu đã bị hủy bỏ, cho nên tôi không mời mà tự đến, chân thành hy vọng Thiên tiểu thư có thể cùng Anh Hoàng hợp tác". Trong đám người này, chỉ có Tiêu Thu Phong là không kỳ quái, bởi vì, ngày hôm qua, hắn đã gọi điện cho lão ca, nói là chuẩn bị cho mình một công ty giải trí, để thỏa mãn giấc mộng của tiểu nha đầu kia, nhưng không ngờ, lão ca nghe xong sự tình, liền đáp ứng cho hắn, đồng thời còn tỏ vẻ kỳ quái, khi hỏi quan hệ của người con gái này… với hắn. Tiêu Thu Phong đương nhiên dở khóc dở cười, chỉ nói là bạn bè bình thường, nhìn thấy tiểu nha đầu này có chút đáng thương nên mới giúp nàng. Chỉ là vừa cúp điện thoại, Kim Thủ Chi không nghe Tiêu Thu Phong giải thích, đem tư liệu của Thiên Nhan Duyệt ra xem, sau đó tự mình đánh giá, tự mình cấp cho Tiêu Thu Phong một bà xã. Nếu người con gái này không làm lão hài lòng, lão vẫn sẽ đáp ứng yêu cầu của Tiêu Thu Phong, nhưng sau khi xem xét tư liệu của Thiên Nhan Duyệt xong, rất là hài lòng gật đầu, mặc dù người con gái này là một ca sĩ, nhưng mà lão có chút ngoài ý muốn, thanh thuần đánh yêu, hơn nữa chưa từng làm ra loại chuyện xấu gì, có thể xứng đôi với tiểu tử này. Cho nên ông chủ của Anh Hoàng nửa đêm bị đánh thức, khi hắn đang rất bực mình tiếp điện thoại, vừa nghe giọng nói xong, mồ hôi lạnh đã đổ liên tục, cuối cùng, hắn liều mạng gật đầu. Ngoài ra, cũng không hỏi nhiều, vừa buông điện thoại, lập tức phóng ra ngoài, đi giải quyết việc được giao, cuối cùng cả đêm cũng không buồn ngủ, ngay cả Viên Quốc Bình cũng phải đến nhà hắn để nghe phân phó. Thiên Nhan Duyệt kinh ngạc lẫn đỏ mặt, có chút vui mừng không thể khống chế, Anh Hoàng trong mắt người Trung Quốc, là một cái vinh quanh vô cùng, quốc gia có thập đại siêu sao, trong đó có ba người đã xuất thân từ Anh Hoàng. "Chuyện này…" Cái tin tức này, làm cho người ta hưng phấn tột cùng, nàng cũng không biết phải mở miệng nhu thế nào, chỉ là quay đầu lại, lao đến bên người Tiêu Thu Phong. "Tiêu đại ca, Tiêu đại ca, em có thể sao?" Tiêu Thu Phong đương nhiên không biết những người này, nhưng nhìn thấy Thiên Nhan Duyệt vui mừng, nhất định là chuyện tốt, vừa mới cùng người khác hủy hợp đồng ca hát, lại có người khác nữa đến ký hợp đồng ca hát tiếp, khỏi nói cũng biết là lão ca an bài. Hắn tuy không hiểu nhiều, nhưng cũng gật đầu nói: "Đương nhiên có thể, em không phải rất thích ca hát sao, chỉ cần em cảm thấy thích, là tốt rồi". Có Tiêu Thu Phong ủng hộ, Thiên Nhan Duyệt thoáng cái đã tràn đầy sức sống, đối với Viên Quốc Bình cao hứng nói: "Viên đại sư, tôi rất nguyện ý với cơ hội này, nhưng mà tôi và Thiên Ngu còn nhiều việc phải giải quyết rõ ràng. Hơn nữa sẽ có chút phiền phức". Thiên Nhan Duyệt nói những lời này xong nhìn sang bên Ngô tổng đang có chút xấu hổ. Viên Quốc Bình chỉ nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Chỉ cần Thiên tiểu thư đáp ứng là được rồi, Anh Hoàng chúng tôi vô cùng hoan nghênh cô gia nhập, còn mọi việc khác, cô cứ giao cho chúng tôi giải quyết, chúng tôi sẽ để những người có chuyên môn xử lý việc này, tuyệt đối sẽ không làm khó cô". "Các người là người của công ti Thiên Ngu phải không, từ hôm nay trở đi, hợp đồng của Thiên tiểu thư tạm ngưng, nếu có vấn đề gì, ta toàn quyền xử lý, đây là số điện thoại của ta" Phía sau, một người trung niên đi tới, đưa danh thiếp cho Ngô tổng, phái đoàn hoàng gia đại luật sư, tuyệt đối không kém kẻ nào. Ngô tổng tiếp nhận danh thiếp, sắc mặt càng khó coi. "Đây là hợp đồng ký kết với Anh Hoàng, chúng tôi biết Thiên tiểu thư ba ngày sau sẽ có một buổi liveshow tại sân vận động, cho nên công ty đã chỉnh sửa lại một số điều khoản trong hợp đầu, thuê lại toàn sân vận động, và cho tái hoạt động các hạng mục bên trong. Nếu không có bất cứ thay đổi gì, hoặc Thiên Nhan Duyệt tiểu thư có chỗ nào không vừa ý, cứ việc nói ra, chúng tôi sẽ chỉnh sửa cho phù hợp". Viên Quốc Bình nói xong, một trợ lý phía sau đã lấy từ cái cặp da ra một bản hợp đồng đưa tận tay Thiên Nhan Duyệt. Thiên Nhan Duyệt bất ngờ đến không nói nên lời khi xem hợp đồng, đây gọi là hợp đồng giữa công ty giải trí và ca sĩ sao??? Các điều kiện trong này của Anh Hoàng toàn thuộc hàng ưu đãi cao cấp, nhận chi trả toàn bộ những việc phát sinh, dĩ nhiên nếu nàng không thích hợp tác nữa, có thể rời đi bất cứ lúc nào, cũng không cần phải bồi thường hợp đồng, còn chế độ ưu đãi cùng với lực lượng bảo vệ thì đã tốt đến mức nói không nên lời. Thiên Nhan Duyệt nhìn vào các điều khoản trong hợp đồng, thật là quá bất ngờ, xúc động đến nỗi không nhịn được lên tiếng hỏi: "Viên đại sư, hợp đồng này thật sự dành cho tôi sao?" Cho dù là ngôi sao quốc tế Thiên Hoàng cũng không có ưu đãi cao đến như vậy! Viên Quốc Bình rất trầm tĩnh gật đầu, từ từ nói: "Thiên tiểu thư, cô không nhìn lầm đâu, đây là hợp đồng của cô, hơn nữa chúng tôi rất tự tin, với tư chất của cô, nhất định tiền đồ sẽ rộng mở, không chỉ tại phương diện âm nhạc, mà còn có cả sân khấu và điện ảnh, chúng tôi toàn bộ đều muốn thử. Thiên tiểu thư, cô nhất định phải chuẩn bị tâm lý, đến với công ti của chúng tôi, sẽ rất cực khổ". Khổ cực là cái thá gì, đối với một nghệ sĩ, thì đây chính là cơ hội trời cho. Ngô tổng đứng một bên cũng liếc trộm, nhìn xong rồi thì mồ hôi trên mặt hắn càng chảy xuống nhanh hơn, biểu tình khóc cũng không ra khóc mà cười cũng chẳng ra cười, xám xịt như chết rồi. Tiêu Thu Phong nhìn bộ dáng kích động của Thiên Nhan Duyệt, cười nói: "Vậy còn chờ cái gì nữa, ký đi, anh còn đang chờ cái liveshow của em đấy, đừng làm anh thất vọng!" Sau khi ký kết hợp đồng, đám người Viên Quốc Bình cũng rời đi, trước khi đi, ông ta còn đặc biệt dặn dò, ngày mai sẽ tiến hành hợp báo với phóng viên, công bố tin tức này, hơn nữa sẽ có người đến đón, tất cả không cần phải lo lắng. Thiên Nhan Duyệt hưng phấn nhảy lên, lắc lư cái vòng eo nhỏ của mình, xuân sắc tràn đầy khắp nơi, cộng thêm mùi hương quyến rũ trên người, làm Tiêu Thu Phong choáng ngộp, nếu bỏ cái tính con nít của nàng đi, kỳ thật cũng thuộc loại tiểu mỹ nhân. "Tiêu đại ca, cảm ơn anh" Cái biểu tình mất mác đau khổ thương tâm hôm qua đã biến mất, nhường chỗ cho sự mừng rỡ. "Cảm ơn anh cái gì? Tiểu Duyệt có bãn lĩnh, nên được công ty lớn nhìn trúng". "Chụt" Một tiếng, môi thơm đã in dấu trên mặt Tiêu Thu Phong. "Cho dù Tiểu Duyệt có thật sự may mắn như vậy, cũng là do Tiêu đại ca mang cái vận khí này đến cho em "Thiên Nhan Duyệt giờ đây làm ra vẻ mặt e thẹn, nhưng thoạt nhìn lại giống tiểu yêu tinh hơn "Đây là nụ hôn đầu tiên của em, Tiêu đại ca, anh phải nhớ kỹ đó nha!" Tiểu nha đầu này có bị ngốc không? Nhưng làm cho Tiêu Thu Phong có cảm giác rằng, hình như có gì đó không bình thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]