Cố Lạc Khanh nhẹ nhàng đẩy cửa vào tử viện của mình, bỗng một giọng nói từ bên trong cất lên:
"Chủ tử nô tỳ mới vắng mặt có một lúc mà người lại đi đâu thế ạ. Người còn chưa tắm rửa nữa à? Nô tỳ đã dặn dò người rồi mà, hiện tại thời tiết đã se lạnh rồi, nếu tắm trễ quá thì người sẽ cảm mạo mất..."
"Ta biết rồi, biết rồi mà."
Cố Lạc Khanh vội đánh sang chuyện khác cắt ngang những lời cằn nhằn của Tiểu Nhu.
"Ây da, ta đói bụng quá muội mau dọn đồ lên chúng ta cùng ăn đi." Nói rồi nàng nhẹ nhàng lại bàn đá trong sân ngồi xuống.
"...Hầy, tiểu chủ à!"
Tiểu Nhu cũng chỉ biết bất lực trước vị chủ tử này của mình, thở dài một tiếng rồi dọn thức ăn lên.
Từ một năm nay Tiểu Nhu chăm sóc nàng chẳng khác nào gà mẹ chăm con, nàng rất cảm kích. Tình cảm của họ trước giờ đều như tỷ muội, từ khi Cố gia lụi tàn, sợ nàng thiệt thòi, muội ấy còn chăm lo cho nàng kĩ hơn trước.
Sau khi hai người dùng bữa xong Tiểu Nhu vì sợ Cố Lạc Khanh cảm lạnh, nhất quyết muốn hầu hạ nàng tắm rửa.
Khi đi đến chỗ giếng nước trong phủ, muội ấy có đi ngang qua chỗ ở của hạ nhân, thấy họ đang tranh nhau nhà xí, ai nấy cũng đều đau bụng không rõ nguyên nhân.
Lúc này Tiểu Nhu mới hiểu, Cố Lạc Khanh lẻn ra ngoài làm gì, thì ra lém lút dấu muội ấy đi đòi lại công bằng cho muội ấy đây mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dich-nu-phu-thua-tuong-chi-muon-song-yen-on/2840691/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.