"Đùng...đùng....đoàng."
Bầu trời phía trên Ninh Vương phủ đã bị mây đen cuồn cuộn dăng kín, gió lốc không ngừng gào thét. Sấm chớp đua nhau đánh xuống như muốn xé toạt cả bầu trời.
Bên trong tẩm điện trang nhã tráng lệ, Tiêu Tuấn Lãng bị tiếng sấm làm cho bừng bỉnh.
Đầu óc Tiêu Tuấn Lãng có chút mơ hồ, hắn chỉ nhớ bản thân phải ra ngoài làm chút chuyện, sau đó phát hiện ra một chuyện gì đó vô cùng quan trọng. Hắn muốn giải quyết chuyện kia thật nhanh để trở về Kinh thành.
Nhưng thật không may, trước ngày trở về thì bị bỏ thuốc, sau đó liền mấy ý thức, một lần nữa mở mắt ra hắn đã ở trong tẩm điện của mình rồi.
Lúc Tiêu Tuấn Lãng còn đang cố nhớ lại chuyện quan trọng mà hắn đã quên mất, bên ngoài bỗng truyền tới tiếng cãi vã, sau đó một tì nữ hớt hả xông vào chạy tới trước mặt hắn. Tì nữ đó vội vàng quỳ xuống, khóc lóc cầu xin:
"Ninh Vương gia, xin ngài mau cứu chủ tử của nô tì. Sáng nay chủ tử ra ngoài cùng Ninh Vương phi tới bây giờ vẫn chưa trở lại. Chắc chắn là Vương phi đã làm gì chủ tử rồi. Xin ngài mau đi cứu chủ tử đi! Huhu!!!"
Tiêu Tuấn Lãng nhìn nàng ta khóc lóc thảm thiết, nhìn một lúc mới nhận ra đây là tì nữ bên cạnh Tô Bích Giản. Hắn vội vàng đứng dậy bước xuống giường.
"Mau nói cho ta biết chủ tử của ngươi đã đi đâu?"
"Là núi Vong Tình ạ, sáng nay Vương phi tới nói muốn mời chủ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dich-nu-phu-thua-tuong-chi-muon-song-yen-on/2840678/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.