Trong đại sảnh, một bàn đồ ăn đấy sắc hương, ngửi cũng rất thơm.
Lục Hàn Tình ngồi ngay ngắn ở chủ vị, mặt không chút thay đổi, nội tâm cũng thực đau khổ.
Nhìn một bàn đồ ăn này, rất có cảm giác lấy đá đập chân mình.
Thật sự là một chút cũng không muốn ăn.
Lục Hàn Tình ở trong lòng thở dài thật sâu.
Khóe miệng Kha Mạo Khiêm run rẩy nhìn một bàn đồ ăn giống như đúc bữa trưa, nháy mắt cảm thấy dạ dời sông lấp biển, run rẩy lợi hại.
Một bên ở trong lòng nguyền rủa tên nhà quê kia.
Kha Mạo Quân tuy rằng mỉm cười, nhưng khóe miệng hắn có chút cừng ngắc, liền biết rằng giờ phút này cũng không thoải mái như mặt ngoài.
Sớm biết vậy buổi chiều nên trở về.
Tây Nam hầu hạ bên cạnh bình tĩnh nhìn ra phía ngoài cửa lớn.
“A, Làm sao lại không ăn, không cần chờ ta.” An Á Phi thoải mái bước vào, vẻ mặt sung sướng bước vào trong đại sảnh.
Vẻ mặt Lục Hàn Tình giống như băng tuyết vừa tan, đứng dậy vì hắn kéo ra một chiếc ghế bên người chính mình, vẻ mặt sủng nịnh, “Phi nhi, ngồi ở bên cạnh ta.”
An Á Phi đi đến bên người hắn, vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào, đương nhiên đây là giả vờ.
Vốn Kha đại công tử thích Lục Hàn Tình thì hắn phải thả pháo chúc mừng, bởi vì rốt cục đã có người đến giảm bớt nguy hiểm cho hắn. Nhưng là, Kha đại công tử cũng không nên ác ngữ đối với hắn, thậm chỉ còn công kích thân thể.
Một đời này không thể so với chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-di-the-chi-dien-vien-ki/177398/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.