Âm thanh lục soát đồ đạc bên trong rất nhanh chóng dừng lại, Cố Dư Lâm ló đầu ra cửa sổ:
- Bạn tìm được chỗ trốn sao?
Giang Tiêu Nhiên nhìn bốn phía xung quanh, oai phong lẫm liệt nhắm hai mắt:
- Cái này, cái này, bên cạnh có một nhà vệ sinh nam, các phòng làm việc khác đều khóa. Hay là bạn trốn trước đi, mình không có …
- Quan hệ.
Hai chữ sau còn chưa nói hết, anh ấy đã vươn tay ra, ngoắc tay cô:
- Đi, mình nắm tay bạn đi.
Nắm tay!
Giang Tiêu Nhiên nhảy lên mặt bàn, một tay đè xuống, liền thuận lợi chạm vào tay anh ấy. Anh ấy nắm chặt tay cô, lại đưa tay kia bắt lấy cổ taycô:
- Mình hô 3 2 1, bạn nhảy một cái, 3 2 1!
Giang Tiêu Nhiên dùng sức, cảm giác cả người bị nâng lên, hai chân treolên trời, giống như biết võ thuật, cô đã bị anh ấy kéo vào trong.
Văn phòng mờ tối, rèm cửa sổ bị gió thổi khẽ đung đua, lại có âm thanh ám muội của chiếc ghế.
Nơi này thật thích hợp làm chuyện gì đó nha!
Cố Dư Lâm không buông tay cô ra, kéo cô nhảy xuống cái bàn, dưới chânhình như có gì đó, lúc cô nhảy xuống hơi bị lung lay một cái.
- Làm sao vậy?
- Không có gì, không có gì.
Giang Tiêu Nhiên quay đầu nhìn lại đồ trên bàn:
- Thì ra là đạp trúng bài thi.
Mọi thứ ban đêm đều bị phóng đại vô hạn, cô nghe được âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316832/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.