- Không có gì.
Anh nhíu lông mày:
- Mày uống canh đi!
Lý Gia Viên lập tức muốn nhìn vào điện thoại của anh ấy, bị anh ấy lắc mình một cái tránh kịp:
- Sao nào, còn ngại gãy xương chưa đủ à?
- M* nó!
Lý Gia Viên nói:
- Bây giờ mày bắt đầu có bí mật à?
Màn hình đột nhiên sáng lên, là tin nhắn từ Giang Tiêu Nhiên.
Lý Gia Viên mắt sáng, nhìn một cái liền thấy:
- Con gái! Mày nhắn tin với con gái, còn cười!
Anh ta kinh ngạc, vỗ ngực liên hồi:
- Tận thế rồi!
- Là hợp tác trong tiết mục văn nghệ, không phải tao nói với mày rồi à?
- À, là cô gái xông ra giữa vòng vây, diễn tấu khúc dương cầm?
- Ừ, cũng là người bị tao đánh một quyền.
- Xinh đẹp không?
- Tạm được, tương đối có năng lực.
Cố Dư Lâm lãnh đạm nói, nói xong vừa cười:
- Còn rất ngốc.
Lý Gia Viên chọc anh ấy:
- Miệng nói một đằng, tâm nghĩ một nẻo, người ta ngốc mà mày còn qua lại cùng người ta, mày không phải càng ngu hơn sao?
- Rõ ràng rất muốn tiếp cận tao, nhưng đối mặt với tao lại dễ dàng đỏ mặt tới mang tai, giống như con thỏ nhỏ.
Anh lắc đầu.
- Nhưng có đôi lúc lại có chút khôn vặt.
- Hiểu rõ quá nha!
Lý Gia Viên đụng bả vai anh ấy:
- Có thể, có thể, trước mắt hãy ở chung xem sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316825/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.