Một bên ván giường truyền đến tiếng két, ngay sau đó, Triệu Gia Ánh từ từ ngồi dậy:
- Mình không nghe nổi nữa!
Giang Tiêu Nhiên:
?
Sau đó, người trên giường chậm rãi, vừa thăm dò, vừa có chút hưng phấn hỏi:
- Mình có thể bật đèn không?
Mở đèn, Triệu Gia Ánh che mắt, chỉ chỉ bọn họ, mở miệng nói:
- Mình có quấy rầy hai người không?
- …
Giang Tiêu Nhiên lặng lẽ nói:
- Bạn nghĩ gì vậy? Tóc mình bị vướng vào nút áo bạn ấy!
Triệu Gia Ánh nhún vai:
- Đối thoại của hai người thật là trêu chọc người mơ ngủ mà… “Đau!” “Mình sẽ nhẹ chút”.
Triệu Gia Ánh còn học lấy giọng điệu của họ, đem lời nói của họ thuật lại một lần.
- Mình không hiểu sai mới là quỷ đó!
- Bạn có kéo không? - Giang Tiêu Nhiên hỏi.
- Không biết, để mình tìm xem. - Triệu Gia Ánh nín cười:
- Trước tiên hai người đứng tiếp hay là ngồi xuống một chút?
Nói xong, Triệu Gia Ánh liền lật tung túi xách, chỉ lưu lại một bóng lưng.
Đột nhiên truyền đến tiếng vải bị xé rách, Giang Tiêu Nhiên cảm giác da đầu căng thẳng, sau đó là cảm giác giải thoát.
Cô xoa tóc, ngẩng đầu nhìn, phát hiện là Cố Dư Lâm tự mình bứtnút trên áo xuống. Bởi vì kéo quá mạnh, trên áo anh còn một sợi tóc nhonhỏ.
Triệu Gia Ánh lập tức quay đầu:
- M* nó, như thế thật kích thích! Các người định làm gì?
Vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316815/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.