Giang Tiêu Nhiên đi đến nơi thường tập luyện, quả nhiên tìm được Cố Dư Lâm.
Anh ấy đang luyện thanh.
- Có tiến bộ đó!
Chờ anh luyện xong, Giang Tiêu Nhiên nhỏ giọng nói:
- So với ban đầu đã tốt hơn rất nhiều.
Anh cười, có ý riêng:
- Nhờ có cô giáo tốt.
- Đó là đương nhiên.
Cô dừng một chút, hỏi tiếp:
- Khi nào đấu bán kết?
- Một tháng sau.
Một tháng, Giang Tiêu Nhiên yên lặng tính toán, một tháng này trọng tâm nên đặt ở thành tích học tập của anh ấy, dù sao thì giọng anh ấy đã tốt hơn rồi nên luyện tiếp không phải là vấn đề lớn, việc quan trọng cấp bách trước mắt là trận kiểm tra kia.
Cố Dư Lâm đang ở một bên xem nhìn bản nhạc, Giang Tiêu Nhiên thì đang nỗ lực tìm cách nói với anh ấy tình hình trước mắt.
- Được rồi, tại sao bạn cũng nộp bài trước giờ?
- Mình?
Anh nhíu mày:
- Mình luôn qua nửa thời gian là nộp bài thi.
- …
- Tại sao?
Cô lắc đầu:
- Bạn không muốn làm thì sẽ không làm sao? Dù sao đã thi được vào Đức Cao, thành tích của bạn cũng không kém được! Hơn nữa bạn còn có tài năng như vậy mà…
- Đúng vậy!
Anh ấy lời ít mà ý nhiều.
Không muốn làm, thì sẽ không làm.
... Mẹ kiếp, cuộc kháng chiến này thật dài nha!
Giang Tiêu Nhiên hoàn toàn rơi vào thế giới riêng của mình, hai mắt trống rỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316809/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.