Mọi người ở dưới bắt đầu ồn ào.
Một nam sinh ngồi đầu xem náo nhiệt:
- Không biết cuối cùng ai có thể ngồi cùng bàn Cố Dư Lâm nha!
Thầy giáo lắc đầu:
- Em không đủ cao, ngồi chỗ đó sẽ bị cản tầm nhìn.
Thầy giáo chỉ vào bàn thứ 4 rồi nói:
- Em ngồi ở đó!
Giang Tiêu Nhiên lo sợ.
Cô gái đó cao cỡ cô nha…
Cuối cùng, đến phiên Giang Tiêu Nhiên.
Lớp học dừng lại trong khoảnh khắc, có người nói ở dưới:
- Đây không phải là bạn diễn của Cố Dư Lâm sao!
Người đó còn muốn nói, đã bị thầy chủ nhiệm liếc một cái sắc như dao.
Thầy chỉ chỉ vị trí hàng đầu tiên cho cô:
- Bạn học Giang ngồi ở đây, bình thường có vấn đề gì có thể hỏi thầy…
- Thầy!
Cô nghiêm túc nói:
- Em bị viễn thị, ngồi ở hàng cuối mới thấy rõ bảng.
- Như vậy… Em muốn ngồi chỗ nào?
Cô chỉ chỉ hàng cuối cùng:
- Hàng cuối đều được ạ.
Chỉ có vị trí bên cạnh Cố Dư Lâm còn trống.
Phòng học bắt đầu sôi sùng sục, có người còn huýt sáo.
Nữ sinh vừa rồi ngẩng đầu khinh thường nhìn cô một cái, từ trong lỗ mũi thở ra một sự giễu cợt.
Cố Dư Lâm ngồi hàng cuối, tuy là đang nghe nhạc bằng tai nghe, nhưng tốt xấu gì cũng đeo một tai, lớp học nói gì anh ấy đều nghe được bằng tai kia.
Cuối cùng, anh ngẩng đầu lên, đuôi mắt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316806/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.