Giang Tiêu Nhiên giật mình một cái.
… Đây là lần đầu tiên họ ở cùng một phòng nha, hơn nữa lại còn là trong khách sạn.
Không cam lòng tỏ ra yếu thế, cô chột dạ trả lời:
- Không sợ nha, dù sao bây giờ em cũng là bệnh nhân.
- Không sao, chơi với bệnh nhân cũng rất thú vị.
???
!!!
Anh có biết mình đang nói cái gì không?
Quên đi, ngược lại tâm trí cô rất vững vàng, nếu như không trọng sinh, cô đã sắp đến năm tư Đại học… nếu như muốn phát sinh chuyện gì đó, OK, cô biết là mình hoàn toàn có thể tiếp thu mà.
Nghĩ như thế, cô liền thấy sáng suốt, đến phòng tắm thay đồ ngủ rồi nằm ịch xuống giường, đắp chăn chuẩn bị ngủ.
Chờ đã… Người đang đưa lưng về phía cô đang làm gì thế? Cởi quần áo?
Cô rụt người lại.
Mặc dù không bài xích, nhưng tốt xấu là lần đầu tiên, cũng không thể ở nơi như vậy, lại còn đang bị cảm nữa chứ?
Cô nhắm mắt giả vờ ngủ say.
Rất nhanh nệm lún xuống một cái, Giang Tiêu Nhiên rõ ràng nghe được tiếng nhịp tim của mình.
Anh vươn cánh tay, gối đầu cô lên cánh tay mình, sau đó vòng chặt lại, hai người gần gũi chặt chẽ với nhau.
Anh đang sờ tóc cô.
Giang Tiêu Nhiên cảm nhận rất rõ mỗi động tác của anh, nghe được âm thanh các sợi tóc chà vào nhau giống như âm thanh tĩnh điện, còn nghe được giọng cười nhạt của anh.
Cô suy nghĩ nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316774/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.