Thẩm Thiên Úc còn chưa kịp cùng Trần Hạ Sinh nói vài câu, Trần quả phụ đã lao ngay lại đây, lôi Trần Hạ Sinh đi ra ngoài.
Vưu Kim Liên ở phía sau nôn nóng nói: “Mợ nó, không để Cẩu Đản ở lại nhà chị sao?”
“Không được.” Trần quả phụ lau dòng nước mắt, miễn cưỡng cười cười, “Để hai người cười nhạo rồi. Em về nhà trông nom nó cho tốt, chuyện hôm nay nhi, chúng ta ai cũng đừng nói ra ngoài, được không……”
“Khẳng định không nói.” Phản ứng của Vưu Kim Liên bình tĩnh một cách lạ thường, nói, “Em trở về khuyên nhủ Cẩu Đản cho tốt, đừng nóng nảy, đừng đánh con, nghe không?”
Trần quả phụ không nói gì, cúi đầu cho nên không thấy rõ biểu tình của cô.
Vưu Kim Liên do dự, vẫn là hỏi: “Chuyện này có nói cho em chị biết không? Nếu không, đừng nói.”
“Không nói.” Trần quả phụ kiên định nói, “Trừ bỏ trong phòng này bốn người, đừng để người khác biết.”
Trần Hạ Sinh vốn vẫn không nói gì, thế nhưng đợi khi Trần quả phụ lôi kéo anh mang anh ra ngoài, anh đột nhiên vùng vẫy một chút, nói: “Con không đi.”
Trần quả phụ sửng sốt, kinh ngạc nhìn Trần Hạ Sinh.
Trần Hạ Sinh mở miệng nói: “Trừ bỏ con, mẹ không phải còn có hai đứa con trai sao? Mẹ từ nhỏ liền đem con ném ở đây, khi đó cũng không nghĩ muốn xen vào chuyện của con. Chờ con lớn như vậy mới nghĩ đến con sao? Mẹ cảm thấy con mất mặt, dứt khoát đừng xem con là con trai mẹ nữa. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-nong-gia/3276263/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.