Nửa giờ sau.
Bác Sĩ cũng đến. Không ai khác, chính là Tạ Lam Sơn.
Nửa năm trước, ông về nước để điều trị cho Tiết Phong vì vết thương kia. Được quen biết Tiết Phong, ông coi anh như cháu ruột của ông.
Thế nên sau đó, ông liền ỏ lại Hải Thành định cư luôn.
Sáng nay, ông đang định sang Tiết Trạch để tìm Tiết Phong, thì nghe A Cửu gọi điện nói, Tiết Phong bị Triển Hà đánh đến trọng thương, hôn mê.
Thế là Tạ Lam Sơn vội vội vàng vàng chạy đến căn cứ Đông Cam của Hắc Bang.
Ngay lúc đi ra cổng thì gặp được Ôn Ngọc. Cô ả nghe Tạ Lam Sơn nói Tiết Phong bị đánh, liền lo sốt vó, cũng đòi theo cho bằng được.
Ôn Ngọc vốn là người hoa, con gái út của Ôn Gia, nhưng sống ở Mĩ từ bé, nên ít ai biết cô ta. Cô ta quen biết Tiết Phong kể từ khi anh qua Mĩ định cư. Sau khi anh về Hải Thành, cô ta cũng vì đuổi theo anh mà một thân một mình chạy tới Hải Thành.
Anh thì chẳng có lấy một chút tình cảm nào với cô ả, nhưng Ôn Ngọc kia, lại tràn đầy tình ý với anh.
Có một lần cô ta đi theo Tiết Phong giành địa bàn, mèo mù vớ cá rán, nên lập được công đầu, được anh coi trọng, vậy nên cô ả lại cứ tưởng mình là phu nhân của Lão Đại rồi..
Nhiều lần còn quát tháo, mắng chửi anh em trong bang.
Trên dưới bang không một ai thích cái vẻ kênh kiệu của cô ả. Nhưng không ai dám làm gì, vì cô ta là bạn của Tiết Phong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-2/1474627/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.