Anh vẫn chăm chú nhìn cô. Cô vẫn đứng mỉm cười nhìn anh như ngày nào. Nhưng nụ cười ấy không còn được hồn nhiên trong sáng như ngày xưa mà thay vào đó những vẻ mệt mỏi.
- " Anh phải hứa với em phải sống thật tốt. "
Anh nhìn cô rơi nước mắt lắc đầu. Làm sao anh có thể quên được ánh sáng của đời anh.
Người đã mang đến cho anh bao nhiêu hỉ nộ ái ố.
Cô rơi nước mắt theo anh.
- " Ngoan. Bảo bối của em không được khóc. Phải thật hạnh phúc đấy biết chưa."
Nói rồi cô tan biến đi mất. Anh đau đớn quỳ xuống khóc. Anh nhìn thấy giữa cơn mơ. Bên má vẫn là những giọt nước mắt. Anh đưa tay quệt chúng đi.
Anh tự hứa với lòng sẽ khiến những kẻ chiến cô đau khổ phải biến mất. Anh vực lại tinh thần bằng cách vào nhà tắm tắm nước lạnh.
Từng dòng nước lạnh suối để trên đầu anh xối mang đến một cảm giác thanh tỉnh.
Ngày hôm sau anh trở lại dáng vẻ như bình thường nhưng dường như lại tăng thêm mấy phần lạnh lùng.
Anh lao đầu vào công việc như để không có thời gian để nhớ cô. Chỉ cần có thời gian là anh lại nhớ đến dáng vẻ ấy. Lòng đau như cắt.
Anh cũng vẫn luôn tìm xác của cô. Để cho tôi có một nơi an thì thật sự.
Hầu như ngày nào đó em nhận đến ngôi mộ được lập ra cho cô. người bên cạnh tâm sự để hôm nay mới làm cái gì và bày tỏ nỗi nỗi niềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-bu-dap-cho-anh-/3477512/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.