Đường Kiều nhìn Cố Đình Quân, trầm tư một chút, nhẹ giọng hỏi: "Thất gia biết chuyện gì sao?"
Cố Đình Quân lập tức bật cười. Anh duỗi tay xoa nhẹ đầu cô, nói: "Biểu hiện rõ ràng như vậy, không phải đang lạy ông tôi ở bụi này sao? Như thế nào, cô nhìn thấy Hoắc Hiếu?"
Đường Kiều không thể ngờ Cố Đình Quân lại thông minh như vậy, nhưng nghĩ kỹ lại cũng không quá kinh ngạc. Nếu Hoắc Hiếu dám động thủ thì chắc chắn sẽ có quan hệ với Hoắc gia. Vậy thì Cố Đình Quân sao lại không biết được chứ!
Đường Kiều buông Cố Nhị Nữu ra, nâng cằm, nói: "Nếu ngài đăng báo bày tỏ tình yêu với tôi, tôi sẽ nói cho ngài một bí mật lớn."
Cố Đình Quân khoanh tay đứng đối diện cô, chậm rãi bật cười. Anh nga một tiếng thật dài, ngay sau đó nói: "Bí mật lớn ư?"
Đường Kiều gật đầu thật mạnh: "Đúng vậy! Một bí mật rất lớn rất lớn, đủ để ngài cảm thấy đăng báo bày tỏ tình yêu thật đáng giá!"
Đường Kiều xinh xắn đáng yêu, lại có chút kiêu ngạo. Lúc này cô để mặt mộc, trên người chỉ khoác một chiếc áo khoác màu xám đơn giản.
Đường Kiều nghiêng đầu, giọng nói mềm mại như bông: "Thế nào? Thất gia không muốn cẩn thận suy xét một chút sao?"
Cô cười khanh khách, mũi chân vẽ vòng tròn trên mặt đất, từng bước một, giống như đang dụ dỗ lừa gạt: "Ngài sẽ thấy rất đáng giá nha!"
Cố Đình Quân cười như không cười, không đồng ý, cũng không từ chối. Anh đứng yên nhìn cô chăm chú, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-kieu-tieu-thu/1057473/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.