"Cô kêu một lần, tôi hắt một ly! Thế nào?"
Hiện trường yên tĩnh trong nháy mắt, mọi người cảm thấy tiệc tối tân niên năm nay thật náo nhiệt, có nhiều trò hay như vậy, một cái đi lại một cái đến, tiếp diễn không ngừng a.
Đường Kiều mỉm cười nhìn về phía Đường Hành. Đường Hành chờ chính là giờ khắc này, cô ta lập tức bày ra dáng vẻ đáng thương, nhẹ giọng nói: "Chị, em biết chị hận em cướp mất cha, Chị đối xử với em thế nào cũng không sao, thật sự không sao, em sẽ không trách chị."
Tuy nói như thế, nhưng nước mắt lại thi nhau rơi xuống, vừa nhìn đã thương.
Đường Kiều thật sự bị Đường Hành làm cho bật cười. Nói đi nói lại, Đường Hành làm sao lại có tự tin mà cho rằng cô ta vừa diễn trò thì mọi người sẽ tin a?
Đường Kiều nhìn nhân viên phục vụ đang sợ ngây người, trên khay còn hai ly rượu đỏ, cô đều cầm lấy.
"Nếu cô đã có nhu cầu, vậy tôi cũng ngại giúp cô một tay."
Bộ dáng Đường Hành lúc này thảm không nỡ nhìn, toàn thân cao thấp đều là rượu đỏ. Đường Kiều nâng cằm, tất nhiên cô cũng nhìn thấy sự đắc ý trong mắt Đường Hành.
Ha, khả năng bán thảm đúng là không tồi. (Bán thảm = ra vẻ đáng thương)
"Đường tiểu thư, cô đừng quá đáng. Rốt cuộc cô còn muốn đối xử với A Hành như thế nào nữa? Cô ấy đã phải nghỉ học ở trường, tránh xa cô rồi. Cô còn không định buông tha sao?" Quả nhiên, bất kể lúc nào, bất kể nơi đâu, cũng sẽ có những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-kieu-tieu-thu/1057456/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.