Đúng như dự đoán, Nghị Úy chỉ qua mấy ngày đã đến tìm gặp Lưu Diệp Minh, khi đó Trần Đình Y im lặng không nói gì, lát sau mới dặn Mã Lương chuẩn bị một gian phòng trống khác. Dựa theo lời Lưu Diệp Minh, sắp xếp căn phòng không khác gì căn phòng mà Nghị Úy đã tiếp đón Lưu Diệp Minh lần trước. Trần Đình Y muốn dùng cách này dằn mặt Nghị Úy, để lão ta biết được bản thân đã vô tình rút ngắn thời gian của mình như nào.
Nghị Uy được Tào Cận dẫn vào phòng, nhiệt độ bên trong thấp đến kinh khủng. Nghị Úy không ngờ rằng bản thân sẽ rơi vào tình cảnh này nên cũng không có chuẩn bị gì. Nhìn vẻ mặt như ăn phải sáp của lão ta, Tào Cận cười một cái hả hê khi người gặp nạn nói: “Hóa ra Nghị tổng cũng sợ lạnh sao? Giờ sắp vào xuân rồi, nhiệt độ cũng sẽ ấm lên mau thôi.” Ngừng một chút mới tiếp tục: “Chẳng qua là hơi ấm mùa xuân này, chỉ sợ ngài sẽ không có phúc để hưởng mà thôi.”
Mặt Nghị Úy càng đen hơn, cố không làm ra vẻ khó chịu hỏi: “Tào Cận, chúng ta đều là người cũ quen biết, tôi nhiều năm như vậy lại không nhìn ra cậu quen biết với Lí Chí Vân đấy.”
Tào Cận: “Giờ ngài biết rồi. Lí gia cùng với Nghiêm gia có mối quan hệ thế nào, có lẽ Vũ Minh Tịnh cũng từng nói sơ qua với ngài đi. Bằng không ngài sẽ không để Hạo Kì vô duyên vô cớ gây sự với Nghiêm Hi Vi.”
Nghị Úy lúc đầu còn hơi bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3492004/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.