Đến công ty, Mã Lương đã nhanh chóng chạy ra đón, vẫn như cũ trịnh trọng cuối gập người 90°: “Có người đến tìm ngài, người đó nói đến truyền lời từ Trần tiểu thiếu gia.”
Mã Lương theo Trần Đình Y từ lâu, biết Trần Tinh Tinh là đứa cháu họ mà Trần Đình Y yêu thương nhất, dù không rõ người đến có thật là người của Trần Tinh Tinh không, nhưng Mã Lương cũng không dám mạo phạm.
Trần Đình Y gật đầu ra vẻ đã biết, sau đó thì vào thang máy chuyên dụng lên thẳng phòng làm việc.
Vì không muốn Nghị Úy sinh nghi, nên cả hai đã tách nhau ra mà đi. Lưu Diệp Minh lúc này cũng vừa vào đến công ty, Mã Lương bảo Trần Đình Y cho gọi hắn đến phòng làm việc.
Trong phòng làm việc, ngồi đối diện với Trần Đình Y là một cậu thiếu niên tuổi cũng chỉ tầm 19,20. Trên mặt luôn treo nụ cười, có thể nhìn ra được là một cậu nhóc lém lỉnh. Chỉ là hai lòng bàn tay, Lưu Diệp Minh vẫn có thể tinh ý nhìn ra được có nhiều vết chai sần.
Trần Đình Y nhìn Lưu Diệp Minh đi vào, ánh mắt có phần phức tạp.
Trần Đình Y: " Diệp Diệp, em lại đây. Đây là Hoàng Hạo, cậu ấy là người làm vườn của Minh Uy."
Lưu Diệp Minh có chút không rõ, tại sao người làm vườn của Minh Uy lại đến đây. Hoàng Hạo giống như nhìn ra được vẻ khó hiểu của Lưu Diệp Minh, nó cười lộ ra chiếc răng nanh hơi nhọn hơn người thường một chút.
Hoàng Hạo: “A… em biết anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3393562/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.