Lưu Diệp Minh nhìn Lưu Thịnh tay ôm khư khư chiếc túi đựng hồ sơ, nằm lăn quay dưới đất. Trần Đình Y tiến đến gần giật mạnh chiếc túi, Lưu Thịnh hoảng sợ chồm dậy muốn vồ lên giật lại, đã bị Lưu Diệp Minh nện thêm một cú. Trần Đình Y lấy ra nhìn một lượt, Lưu Diệp Minh bên này cũng đảo mắt qua một chút.
Trong đó có rất nhiều tiền, còn có giấy tờ tùy thân và vé máy bay, Lưu Thịnh muốn ra nước ngoài sao? Vậy tại sao lại lén lút như ăn trộm, còn có Hạ Nghệ và Tiểu Đồng sao lại không ở cùng gã?
Trần Đình Y không suy nghĩ gì, trực tiếp xé nát tấm vé máy bay cùng hộ chiếu. Lưu Thịnh giận sôi gan, nhưng vừa nãy bị Lưu Diệp Minh đánh ác như vậy, giờ đến thở cũng khó khăn.
Lưu Thịnh vật ra, ngồi tựa vào tường mất hết sức lực. Trần Đình Y nhìn gã, tư thế này khiến Lưu Thịnh có cảm giác bản thân như một tên ăn xin, được những kẻ qua đường bố thí cho một ánh mắt tội nghiệp.
Lưu Diệp Minh nhìn Lưu Thịnh hỏi: “Tại sao ông lại muốn ra nước ngoài?”
Lưu Thịnh cười khinh khỉnh không trả lời. Cả đời này của gã đã hèn nhát rồi, giờ không thể cứ phải sợ hãi một đưa con nít như Lưu Diệp Minh sao.
Trần Đình Y cầm cọc tiền ra dọa: “Không trả lời, vậy số tiền này ông cũng không cần nữa đi.”
Lưu Thịnh yêu tiền như mạng, thấy Trần Đình Y có ý đồ với số tiền nên quát lớn: “Mày dám.”
Trần Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3393538/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.