Còn Lâm Hữu Tài chạy ra ngoài, trong lúc loạng choạng đã ngã một cú thật mạnh, chẳng màng tới những vật phẩm cưới hỏi hôm nay y đặc biệt mua sắm, y trực tiếp bỏ tiền bao một chiếc xe lừa quay về thôn Phong Thụ Lâm.
Lảo đảo trở về nhà, nhìn thấy là cảnh cả nhà hớn hở.
"Lão Tam, sao con lại ngã thành ra thế này? Nhìn xem mặt đầy m.á.u kìa, mau đi rửa đi."
"Không phải nói đi mua sắm đồ cưới sao? Đồ đạc đâu?"
Mèo con Kute
"Làm gì mà hoảng hốt đến vậy chứ."
Lâm Hữu Tài chẳng màng tới họ, chỉ một mực xông vào phòng Lâm Bảo Trân.
Đá tung cửa, nhìn thấy bên trong trống rỗng, y mắt đỏ ngầu, hung hăng túm lấy cổ áo Lâm Hữu Ngân: "Lâm Bảo Trân đâu?"
"Đương nhiên là đã được đón đi rồi."
"Ai cho phép các ngươi nhanh chóng để bọn họ đón đi?" Lâm Hữu Tài gầm lên với Lâm Hữu Ngân, Lâm Hữu Ngân cũng chẳng chịu nhịn y, ra sức thoát khỏi xiềng xích của y, đ.ấ.m một cú vào người y: "Ngươi trút giận gì lên người ta?"
"Tiền sính lễ đã nhận rồi, người đương nhiên phải mang đi."
"Tiền hàng đã xong, ngươi làm ầm ĩ gì chứ."
"Ngươi hiểu cái gì?" Lâm Hữu Tài vung nắm đ.ấ.m trả lại, "Ngươi có biết không, m.á.u của Lâm Bảo Trân có thể thu hút dã vật đó."
"Cái gì?"
Lời nói này khiến tất cả mọi người đều kinh hãi.
"Mau, mau chặn người lại cho ta."
"Chẳng trách, chẳng trách mà."
Lâm Hữu Ngân ngồi phịch xuống đất, cả người đều có chút hoảng hốt.
Nhưng giây tiếp theo y chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/4799024/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.