Thím Vương nhìn Lý Tư Vũ, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ngày càng trắng trẻo, thay đổi không ít, xem ra đã thật sự trưởng thành rồi.
"Cháu nghỉ ngơi một chút đi, buổi chiều chị cháu tan tầm sẽ về nhà."
Lý Tư Vũ gật gật đầu, đi đến phòng trước đây cô đã ngủ lại.
Không thể lãng phí thời gian, trong chốc lát cô còn cần giả vờ đi lấy lương thực, ngày mai sẽ đi huyện thành.
Còn phải tốn thời gian để thuê một ngôi nhà và mua đồ đạc.
Trước khi đi, cụ bà đưa cho cô năm tệ, đó là toàn bộ tài sản của gia đình.
Mọi người trong nhà đều phản đối, nhưng dưới sự uy nghiêm của cụ bà, cả đám đành trợn đỏ cả mắt.
Trong không gian Lý Tư Vũ còn dư tiền, sao lại cầm tiền của cụ bà chứ.
Trong nhà không để chút tiền, lỡ có người đau đầu chóng mặt thì đi đâu mượn.
Cho nên, cả nhà lại thở phào nhẹ nhõm, cụ bà càng không muốn nhìn đám sói mắt trắng trong nhà này.
Lý Tư Vũ nghỉ ngơi một lát, liền chào thím Vương để ra ngoài.
Cô đi thẳng một đường, cô đến gần bưu điện nghiên cứu địa hình một chút, sau đó đến nhà máy chờ Dương Quân tan tầm.
Đợi không lâu, Lý Tư Vũ thấy Dương Quân một mình vội vàng ra ngoài.
“Anh rể!” Lý Tư Vũ gọi Dương Quân, nhìn dáng vẻ của anh ta có vẻ không trông thấy cô.
Dương Quân nhìn chung quanh, thấy lý Tư Vũ thì trên mặt anh ta mỉm cười, đi tới nói: "Sao em lại tới đây. ”
Lý Tư Vũ gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271873/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.